Giờ khắc này, Lý Hạo có chút thất thần. Mà những người khác thì chỉ nhìn hắn, có người nghi ngờ, có người kỳ quặc, có người lắc đầu cười. Lý Hạo này, thiên phú tuyệt đỉnh. Giờ phút này, dường như lại nghĩ tới cái gì, cảm ngộ được gì đó, nhưng...vừa mới trải qua sinh tử, thân thể còn gầy yếu vô cùng, dưới tình huống như vậy, ngươi không tính nghỉ ngơi hay sao? “Được rồi, nghĩ thứ gì thì vẫn là để sau đi!” Lúc này, cũng chỉ có Viên Thạc mới mở miệng can thiệp,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.