Lý Hạo cứng họng, lắc đầu không nói nên lời, cười cười giãi bày: “Song tu…thôi bỏ đi, không nói từ song tu này nữa, lão sư, em nghe từ này thấy rất khó chịu! Người đổi thuật ngữ khác đi, em sẽ chọn cách này!” “Xác định rồi à?” “Tất nhiên rồi!” Lý Hạo cười hehe thủ thỉ: “Lão sư quá mạnh, chỉ là vốn để em sống tiếp! Cũng như lần này, nếu như lão sư không ra tay cứu giúp, em sớm đã bị thiêu thành tro bụi rồi!” Thực ra Lý Hạo cũng không suy nghĩ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.