Mục lục
Tinh Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mới vừa vào cửa đã thấy Trần Na có mặt, cô vui vẻ khi nhìn thấy Lý Hạo, vội vẫy tay ra hiệu hắn đi qua.

Lý Hạo thấy là lạ, chị ấy tới sớm như thế để làm gì?

Trần Na là đồng nghiệp mà hắn quen thuộc nhất sau khi đến Tuần Kiểm Ty, quan hệ tạm được, nhưng lại muốn thân hơn so với người khác, hắn và chị cũng là hai người trẻ tuổi nhất trong Phòng cơ yếu.

"Lý Hạo!"

Nhìn thấy Lý Hạo, Trần Na vui vẻ nói: “Có tin tốt!"

"Tin gì?"

"Phòng của chúng ta sắp có người mới, cậu quên rồi sao? Đây là thời điểm tuyển người hàng năm, chúng ta cuối cùng được giải thoát rồi, sau này rốt cuộc chúng ta không cần phải tới sớm dọn vệ sinh, bưng trà rót nước nữa!"

Trần Na rất vui vẻ.

Cô và Lý Hạo đều là người mới, đương nhiên cô vào trước Lý Hạo, cho nên Lý Hạo phải làm nhiều việc hơn, nhưng có một số việc hay là muốn Trần Na phụ giúp, ví dụ như chỉnh lý tài liệu nào đó, Lý Hạo một mình làm không xuể.

"Tuyển người mới?"

Lý Hạo hơi ngẩn ra, suýt nữa quên mất chuyện này. Hơn nữa đây cũng không phải là đại sự gì.

Hắn sắp rời khỏi Phòng cơ yếu rồi, trên thực tế lúc này hắn đã không phải là người của Phòng cơ yếu, chỉ tạm thời chưa thông báo mà thôi.

Thì ra là vì cái này!

Lý Hạo cười cười, lộ vẻ vui mừng: “Chuyện tốt! Vậy chúng ta liền giải phóng, ta nói hôm nay ngươi làm sao tới sớm như vậy, lẽ nào hôm nay người mới bắt đầu vào làm?"

Trần Na gật đầu, vui vẻ nói: “Đúng vậy! Thật ra đã chọn xong người từ trước, chỉ là gần đây luôn huấn luyện, hôm nay là ngày làm việc chính thức!"

"Dạ, vậy là tốt rồi!"

Lý Hạo cũng cười, cùng vui với Trần Na.

Hắn cũng nên vui chứ! Nếu không khi mình đi, lại không có người mới tới, Trần Na sẽ phải tiếp nhận cả phần việc của Lý Hạo, chị ấy không tức chết mới lạ.

"Bao nhiêu người mới vậy chí?"

"Hai... à không, ba người!"

Trần Na khá thạo tin, cười ha hả: "Ban đầu nghe nói chỉ có hai người, sau đó hình như có thêm một người nữa là ba người! Thế này thì sướng hơn chúng ta rồi, khi chị vào làm chỉ mình chị là người mới, em thì là sinh viên nghỉ học đi làm. Giờ có tới 3 người mới, cũng không còn mệt mỏi như xưa nữa."

Lý Hạo dạ rồi gật đầu.

Thật ra cũng chẳng có gì to tát!

Hắn đang đợi trưởng phòng tới rồi báo cáo, sau đó sẽ đi đến chỗ đội chấp pháp, còn có chuyện quan trọng cần làm, nào có thời gian rỗi quản cái này.

Nhưng hắn ở Phòng cơ yếu là người tốt, người thành thật, nên cho dù đi, cũng phải khiến tất cả hài lòng.

Vừa nói chuyện, những người khác cũng lục tục đến rồi.

Lý Hạo lại bắt đầu bận rộn, trước sau như một, không có bởi vì mình sắp đi mà lười biếng.

Mãi đến khoảng 9 giờ, Vương Kiệt mới tới.

Không chỉ có ông ta, mà phía sau còn có 3 người mới. Bọn họ tuổi tác đều rất trẻ, hai nam một nữ.

"Mọi người yên lặng!"

Vương Kiệt tươi cười, vỗ tay rồi lớn tiếng nói: “Ngừng làm việc lại nào..."

Thật ra ngoại trừ Trần Na và Lý Hạo, những người khác đã sớm tò mò muốn chết rồi, nào có ai còn làm việc.

Vương Kiệt dường như không thấy được những thứ này, cười ha ha nói: “Ngày hôm nay Phòng cơ yếu được phân 3 người mới, đều là tinh anh! Có thể gia nhập Phòng cơ yếu, chứng tỏ thực lực và năng lực của bọn họ..."

Vừa khen xong, 3 người mới lộ diện.

Mà giờ khắc này, Lý Hạo cũng dừng việc làm trong tay, nhìn 3 người mới, hai nam một nữ, đều mặc đồng phục tuần kiểm, trông đầy khí khái.

Hắn không để ý đến cô gái, mà chú ý nhìn về phía chàng trai trẻ ở bên trái.

Cậu ta rất trẻ, hình như còn nhỏ hơn cả Lý Hạo, có thể chỉ mới 18-19 tuổi, đương nhiên tuổi tác cụ thể thì khó nói.

Rất đẹp trai, rất phong độ!

Lý Hạo hay được khen là người đẹp trai nhất trong Phòng cơ yếu, đương nhiên chuyện này cũng vì Phòng cơ yếu toàn là người già, thanh niên thì chẳng có mấy.

Lý Hạo cũng không xấu trai, nhưng so với người này thì kém hơn nhiều, rõ ràng nhất là da tái hơn không ít.

Chàng trai trẻ kia làn da thịt trắng nõn, không phải cái kiểu trắng nhợt, mà là màu trắng sữa, trông rất mềm mại.

Chị dù luôn muốn Lý Hạo làm con rể giờ con mắt như lắp thêm bóng điện cao thế, không biết có phải đổi ý muốn để chàng trai này làm rể hay không.

Trần Na cũng nhìn nhiều mấy lần, còn liếc sang Lý Hạo, bỗng nhiên nhỏ giọng cười nói: “Lý Hạo, nhìn thấy chưa? Đối thủ cạnh tranh lớn nhất của cậu tới rồi, cậu ta tên là Vương Minh thì phải? Còn đẹp trai hơn cậu chút chút đó!"

Lý Hạo mỉm cười, gật đầu nhẹ: “Chị Na thích là tốt rồi."

"Stop! Chị đây không thích loại mắt búng ra sữa!"

Nói là nói như vậy, Trần Na vẫn nhìn nhiều mấy lần, lại không nhịn được nói: “Con mắt thật sáng!"

Đúng vậy, rất sáng!

Trông cực kỳ có thần!

Con mắt, là cửa sổ của tâm hồn, dù anh đẹp trai nhưng ánh mắt lại vô hồn thì sẽ khiến người khác cảm thấy chán chường vô dụng, nhưng chàng trai tên là Vương Minh lại có ánh mắt rất sáng.

"Xin chào mọi người, chào các tiền bối, em là Vương Minh, đến từ học viện tuần kiểm, năm nay mới vừa tốt nghiệp..."

Vương Minh tự giới thiệu bản thân.

Rất nhanh, Vương Kiệt mang theo Vương Minh đi tới chỗ bọn Lý Hạo, nhìn qua Lý Hạo và Trần Na, cười ha ha nói: “Lý Hạo, Trần Na, hai em cũng là tiền bối, Vương Minh, em trước học việc với Lý Hạo, làm quen hồ sơ trên tay hắn, Trần Na và Lý Hạo nhớ dạy cậu ấy kỹ một chút."

Để Vương Minh học tập cùng hai người không phải đặc thù chiếu cố cậu ta, mà là vì Lý Hạo phải đi, việc này Trần Na không biết, nhưng Vương Kiệt lại rõ ràng.

Cho nên ông mới tìm người tới thế chỗ cho Lý Hạo.

Vương Minh cũng rất phù hợp!

Trần Na cười hì hì nói: “Tốt, cần chuẩn bị bàn làm việc mới sao?"

"Không cần!"

Vương Kiệt cười nói: “Cứ mang cái ghế tới trước là được, đợi vài ngày quen việc rồi hẵng hay!"

Trần Na hơi nghi hoặc nhưng không hỏi nhiều, thì cứ để vài ngày học việc trước.

Lý Hạo thì rất rõ ràng, lúc này mỉm cười khẽ gật đầu, nhưng trong lòng lại không bình tĩnh như vậy.

Vương Minh!

Tình huống gì đây?

Hắn chú ý đến Vương Minh không phải là vì đối phương đẹp trai, không phải vì đôi mắt sáng, mà là trong lúc mơ hồ, hắn phát hiện thấy được một tinh quang nhàn nhạt, mặc dù tinh quang này không bằng bọn Lưu Long, nhưng lại cho Lý Hạo cảm giác... còn sáng chói hơn cả bọn Lưu Long!

Đúng vậy, số lượng không nhiều lắm, dường như rất ít.

Nhưng tinh quang này lại cực kỳ rực rỡ, rực rỡ đến cứ cách một đoạn thời gian, Lý Hạo đều có thể cảm nhận được ánh sao âm u, lạnh lẽo và chói mắt.

"Tinh Quang Sư!"

Trong đầu bỗng hiện lên cái tên này.

Bước vào lĩnh vực siêu năng sẽ có 2 loại siêu phàm, bẩm sinh siêu phàm là Thiên Quyến Thần Sư, còn kẻ có thể dẫn siêu năng vào cơ thể là Tinh Quang Sư, mặc kệ loại nào, đều là siêu phàm giả!

Giờ khắc này bỗng dưng Lý Hạo nghĩ đến cái tên Tinh Quang Sư.

Hắn ngoài mặt bình tĩnh, vẫn điềm đạm nói chuyện, nhưng trong lòng thì kích động khó hiểu.

Vì sao bỗng nhiên có thêm một Tinh Quang Sư?

Người nào phái tới?

Hồng Ảnh?

Tuần Dạ Nhân?

Chỗ này chỉ có hai phe này, vậy đây là người của Hồng Ảnh nhân hay là người của Tuần Dạ Nhân?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK