Hôm nay, y đã không thèm điếm xỉa nữa! Vừa đúng lúc nhìn thấy người của Tuần Dạ Nhân, cũng là đặt một lần, cược một lần, đổi thành hôm qua, y cũng phải khom lưng nhỏ giọng, nịnh nọt vài câu, chỉ cầu người ta ít nhiều gì trả cho vài đồng. Nhưng hôm nay, dường như lá gan đã lớn hơn hẳn, cũng xúc động hơn rõ rệt. Tay nắm chặt dao mổ heo, vẫn luôn run rẩy. Mấy ngàn không đủ, ta muốn ngươi trả hết, hôm nay nếu không lấy lại được, thì còn cơ hội...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.