Trong phòng, năng lượng tinh quang lập lòe, nhưng cũng không tràn ra ngoài.
Bên ngoài gian phòng, giờ phút này dù có người hay thậm chí là siêu năng giả, cũng sẽ không nhìn thấy, không cảm giác được.
Phạm vi tràn lan năng lượng không lớn, vượt qua phạm vi nhất định thì sẽ tan biến trong không gian rất nhanh.
Huống chi, lúc này còn có Hắc Báo ở đây.
Trần Bí Năng lan ra hoàn toàn bị con chó này hấp thu hết, không bỏ sót chút nào.
Có vẻ Lý Hạo lỡ hấp thụ hơi quá!
Giờ phút này, hắn cảm thấy toàn thân đều là sức mạnh, xao động không ngừng, luyện tập Vượn Thuật liên tục, một lượt là 3 phút, mà bây giờ Lý Hạo cũng không biết cuối cùng mình đã luyện bao nhiêu lần.
Hắn cảm giác nếu mình không phát tiết ra ngoài thì sẽ nổ tung.
Hút năng lượng quá nhiều rồi!
Cho dù như thế, Lý Hạo cũng không ngừng《 Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật 》, đương nhiên, cũng không phải là bản đầy đủ, chỉ là duy trì Hô Hấp Pháp trong đó.
《 Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật 》, thật ra có thể chia làm hai dạng.
Một dạng chính là bản đầy đủ, tư thế phối hợp với Hô Hấp Pháp, một dạng khác chính là không phối hợp tư thế, đơn thuần duy trì Hô Hấp Pháp, thật ra cũng có thể hấp thu Thần Bí Năng, chỉ là hiệu quả cũng không bằng phối hợp với tư thế.
"Aaaa!"
Tiếng hét vang lên.
Lý Hạo không ngừng nhảy lên, bỗng nhiên không nhảy nữa mà hai tay như móng vượn, chộp tới vách tường.
Vượn Thuật, không đơn thuần là thân pháp nhanh nhẹn.
Chỉ là lúc trước, Lý Hạo rất ít dùng phương thức giết người trong Vượn Thuật, vì không có nhu cầu này.
Giờ phút này, năng lượng trong cơ thể Lý Hạo quá nhiều sắp không chịu nổi, tăng thêm sắp có nguy cơ nguy hiểm tính mạng, nên hắn cũng không thèm quan tâm những thứ này nữa, hai tay uốn lượn, như vượn vung móng vuốt.
Bịch một tiếng!
"Hítttt!"
Lý Hạo hít vào một hơi, đau quá!
Dù sao tha hắn vẫn là cơ thể phàm nhân, một trảo này chộp ra, trên vách tường xuất hiện mấy cái lỗ nhỏ, nhưng đầu ngón tay của Lý Hạo cũng rất đau, móng tay đều muốn lật ngược.
Nhưng mà, Lý Hạo bất chấp đau đớn!
Lập tức nhìn lại vách tường, ánh mắt lóe lên một cái.
Lấy tay chộp vào tường, tạo thành mấy cái lỗ trên mặt tường, trước kia hắn không thể nào làm được chuyện này.
Tiếp diện ngón tay với vách tường quá nhỏ, nên lực đạo thi triển cũng không lớn.
Hơn nữa mặt tường bóng loáng, muốn chộp lại cũng phải gắng sức.
Đây cũng không phải là tường đất, mà là tường xi-măng.
"Lúc trước Lưu Long một quyền đánh xuyên qua vách tường phòng bếp, sức mạnh của nắm đấm càng lớn, hơn nữa phòng bếp của Trương gia chỉ là tường gạch. . . Đương nhiên, vẫn rất mạnh, chỉ là giờ phút này ta đây, cũng lợi hại hơn so với trước!"
Lý Hạo âm thầm kinh hãi, hôm nay chỉ tu luyện 《 Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật 》một chút, thoáng cái đã cảm thấy chính mình mạnh lớn hơn rất nhiều.
Đương nhiên, điều này cũng do hắn quá yếu.
Càng yếu, sự tăng lên càng rõ ràng.
Thật sự đến tình trạng như đám người Lưu Long, số lượng Thần Bí Năng cỡ này cũng như muối bỏ biển, không thể nào có biến hóa lớn.
"Vẫn là pháp môn của lão sư lợi hại!"
Lý Hạo quan sát ngón tay của mình, vừa mới còn đỏ bừng, móng tay hơi tím sậm.
Mà giờ khắc này, Thần Bí Năng vẫn còn tràn vào, rất nhanh, những vết thương nho nhỏ thế này, thoáng cái đã lành lại.
Lý Hạo cũng cảm thấy, cơ thể của mình càng cứng cáp hơn.
Dường như tốc độ tuần hoàn máu nhanh hơn!
Xương cốt cũng đang từ từ biến hóa.
Loại cảm giác này, nghiêm chỉnh mà nói. . . Áp súc!
Đúng vậy, Thần Bí Năng có chút công dụng áp súc Lý Hạo.
Vốn dĩ Lý Hạo cao khoảng 1m78, không tính quá cao, nhưng cũng không thấp.
Mà giờ phút này, dù Lý Hạo không đi đo, lại cảm thấy mình thấp hơn một chút, có lẽ chỉ một cm thậm chí ít hơn, nhưng rõ ràng Lý Hạo có cảm giác này.
Bị áp súc rồi!
Cơ bắp săn chắc, khe hở trong xương cốt cũng nhỏ hơn.
"Cứ như vậy. . . Ta sẽ không bị lùn đi nhiều chứ?"
Lý Hạo hơi cổ quái, Lưu Long vẫn rất cao mà.
Trước kia cũng không gặp ai luyện võ, lại luyện khiến mình bị lùn xuống.
Đương nhiên, người ta đã bắt đầu luyện từ nhỏ chứ không như Lý Hạo, hắn chỉ mới luyện từ 3 năm trước ở cổ viện, hơn nữa 2 năm đầu luyện cũng không chú tâm.
Có suy nghĩ trong lòng, Lý Hạo cũng không chậm trễ.
Sau một khắc, bỗng nhiên giơ tay phải ra, không còn là móng vượn như vừa rồi, giờ phút này Lý Hạo mở ngón tay, một trảo chộp về vách tường phía trước!
Phanh!
Một tiếng giòn vang, xen lẫn một số tiếng ma sát khó nghe của móng tay, năm ngón tay cắm thẳng vào vách tường, cái lỗ cũng không quá sâu, chỉ là lưu lại trên vách tường một dấu ấn bàn tay rõ ràng, cũng chưa chạm vào tới kết cấu bê tông bên trong.
Nhưng lúc này đây, toàn bộ vách tường cũng hơi lắc lư một cái, cũng có thể là ảo giác của Lý Hạo.
Lý Hạo cảm giác, lực sát thương càng mạnh hơn lúc trước.
"Hổ trảo!"
Đây cũng là trong Ngũ Cầm Tân Thư, phương thức công kích của Hổ Đấu Thuật.
Lý Hạo không quá thuần thục với 4 cầm thuật khác, nhưng không có nghĩa rằng hắn không biết sử dụng, Viên Thạc cũng từng dạy, chỉ là Lý Hạo chủ yếu luyện tập Vượn Thuật mà thôi.
Hắn cảm thấy Hổ Đấu Thuật có sở trường về tấn công.
Quả nhiên, mới nãy dùng hổ trảo, phương thức vận lực không giống nhau, không chỉ đơn thuần là biến hóa tư thế, còn phải điều chỉnh hô hấp, cách vận dụng khác biệt khiến cho Lý Hạo cảm giác được, đánh hổ trảo càng có lực đạo hơn!
Móng vượn của Vượn Thuật như dò đường, động tác nhẹ nhàng linh hoạt, tốc độ nhanh hơn, nhưng lực đạo đánh ra chênh lệch lớn với hổ trảo.
"Quả nhiên Hổ Đấu Thuật là phương pháp công kích thích hợp nhất trong Ngũ Cầm Thuật!"
Lý Hạo cảm thụ được một số biến hóa rất nhỏ trên thân thể, sắc mặt cũng hơi thay đổi.
Sức mạnh càng lớn!
Cảm giác thân thể nhẹ nhàng, phản ứng cũng nhanh hơn.
Dường như trước kia mình chỉ chú trọng chạy nhanh, giờ phút này giống như thiếu rất nhiều yếu tố khác, đây là hiệu dụng của Thần Bí Năng sao?
Quá rõ ràng!
Khó trách ngày đầu tiên Hắc Báo uống nước ngâm kiếm, bộ lông của nó liền sáng lên, khi đó Lý Hạo còn cảm thấy, bởi vì Hắc Báo là con chó nên hiệu quả sẽ không giống.
Nhưng hôm nay suy xét cẩn thận lại. . . Lý Hạo thầm mắng một tiếng!
Nhất định là Hắc Báo uống chén nước đầu, trong đó rất nhiều Thần Bí Năng!
Lần đầu tiên lúc nào mà chả sướng!
Hắn chỉ uống chén nước thứ hai, lần đầu tiên đã bị Hắc Báo uống mất rồi.
Nghĩ đến Hắc Báo, Lý Hạo dường như nhớ ra cái gì.
Hôm nay Hắc Báo không có gì động tĩnh gì sao, nghiêng đầu nhìn qua, Lý Hạo khẽ giật mình.
Giờ phút này, Hắc Báo cũng ngũ tâm chỉ lên trời, học theo bộ dáng vừa rồi của Lý Hạo, tiết tấu hô hấp trong miệng chó, cũng không sai biệt lắm với Lý Hạo.
Con chó này. . . đang tu luyện!
"Cái quỷ gì?"
Lý Hạo hơi ngây người, Hắc Báo nghe và hiểu lời của mình, Lý Hạo còn có thể hiểu được.
Thế nhưng. . . con chó này lại có năng lực học tập tốt như vậy?
Rõ ràng nó đang học từ mình, tu luyện 《 Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật 》!