Trên đường trở về, Tôn Nghiễm Vũ lái xe, trong đầu không ngừng quanh quẩn câu nói vừa nãy của Trần Thương! - Tôi muốn cầu đèn nội soi cho ngài! Haizz… Có lẽ đây chính là thiên tài ư? Rõ ràng đã lợi hại như vậy, hết lần này tới lần khác lại muốn giúp đỡ mình, không ngại học hỏi kẻ dưới, khiêm tốn xin chỉ dạy, nếu người ta không thể thành công thì ai có thể thành công chứ? Nghĩ tới đây, Tôn Nghiễm Vũ càng ngày càng cảm thấy Trần Thương là một người đáng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.