Sau khi chợp mắt một chút, Trần Thương thức dậy đã là giữa trưa, anh thu dọn rồi đi tắm để buổi chiều đi mua quần áo với Tần Duyệt. Buổi chiều, Tần Duyệt lẻn khỏi phòng ban, khiến Trần Thương chỉ biết trợn trắng mắt. Tần Duyệt càng ngày càng không còn biết kiêng nể gì nữa: - Em lại trốn ban! Tần Duyệt nghiêm túc nhìn lướt qua Trần Thương: - Nghĩ kỹ rồi nói! Trần Thương thở dài: - Năng suất làm việc của em thật cao. Sau khi nghe được lời này của Trần Thương, nét...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.