Ký Như Vân không khỏi khẩn trương lên. Ngày thường thúc giục thì thúc giục, thế nhưng lúc này, còn hơi căng thẳng và kích động. Ngược lại thì Tần Hiếu Uyên chỉ thản nhiên cười, ông nhìn ra Trần Thương hơi khẩn trương, cầm ấm trà rót cho anh một chén: - Uống trà trước đã, từ từ nói, thời gian rất nhiều. Trần Thương cười nói: - Cảm ơn chú ạ. Một chén trà vào bụng, Trần Thương cũng thong thả hơn mấy phần. Hôm nay Trần Thương có thể đến, Tần Hiếu Uyên rất vui vẻ. Ý...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.