Lần này, cả Đàm Trung Lâm lẫn An Ngạn Quân đều trợn tròn mắt. Còn có thứ mà Trần Thương không biết? Đàm Trung Lâm nhìn lướt qua Trần Thương, thấy Trần Thương có vẻ không giống như đang nói đùa, liền dò xét sau đó hỏi một câu: - Thật? Cậu không cần phải cố giữ mặt mũi cho hai chúng tôi làm gì, chúng tôi cũng không phải người ngoài cuộc! Trần Thương dở khóc dở cười: - Thật, chủ nhiệm, tôi thật sự không có ý đấy, giờ hai người hãy khôi phục lại cái xương đã...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.