Hơn sáu mươi người đều đã lên máy bay. Giả Tranh xem thời gian, sau đó có một cuộc gọi đến. Cúp điện thoại xong, Giả Tranh có chút lo lắng. - Đã không kịp nữa rồi, thông báo cho sân bay, chuẩn bị xuất phát. Tiêu Nhuận Phương sửng sốt: - Không đợi sao? Giả Tranh lắc đầu: - Không đợi, đã quá muộn rồi, để bọn họ đi trước. Mười phút sau, máy bay đã cất cánh. Trên máy bay, lão Mã liếc nhìn Dư Dũng Cương: - Lão đại, Trần Thương không đến. Dư Dũng Cương: -...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.