(*Ta đạo không cô: Tôi không cô độc trên con đường hiện tại tôi đang đi.) Bữa cơm trưa rất phong phú, với đầu bếp chuyên môn làm đồ ăn phương Tây, hương vị rất ngon. Trần Thương ăn uống no đủ, tìm một chỗ đẹp trong sân, tiếp thuốc diệt tia tử ngoại. Ba đứa trẻ và Tiểu Côn cũng chạy đến. Nơi này là một đồng cỏ, lúc này cũng đã hơn tháng năm, chính là thời gian hoa lá nở rộ, chim hót hoa nở và mùi thơm của bùn đất. Trần Thương nhấp một ngụm soda,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.