Bị Trần Thương chạm vào như vậy, Tần Duyệt tỉnh, mắt lim dim buồn ngủ nhìn Trần Thương, xoa xoa: - Ông xã, anh về rồi... Trần Thương cười một tiếng: - Ừ, đợi một đêm hả, cô bé ngốc, em cực khổ rồi. - Anh ôm em đi ngủ! Tần Duyệt lắc đầu, mau dậy, nhìn Trần Thương, đau lòng nói: - Anh ăn cơm chưa? Có phải đói hay không, em hâm nóng thức ăn cho anh, anh ăn chút rồi lại ngủ tiếp. Trần Thương cười một tiếng: - Ăn. Tần Duyệt rót ly nước nóng: -...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.