Dương Nghị đi theo Trần Thương vào phòng làm việc, không biết vì sao lại cảm thấy có vài phần sợ hãi. Nói thật, cho dù là lúc trước khi đối mặt với Dane, Dương Nghị cũng chỉ có tôn kính là nhiều nhất. Nhưng đối mặt với Trần Thương, anh lại tràn đầy lo lắng và sợ hãi. Hơn nữa, hiểu biết càng nhiều thì cảm giác này càng rõ ràng. Bởi vì càng ở chung, anh lại càng cảm thấy thầy Trần sâu không lường được! - Ngồi đi. Trần Thương cười nói. Dương Nghị gật đầu, ngồi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.