- Được rồi... Cố lên nha, tôi phải đi trước! Tedros Adhanom cười cười, sau đó đứng dậy rời đi. Tiêu Nhuận Phương cảm kích nói với Tedros Adhanom: - Cám ơn ngài, tiến sĩ Tedros! Tedros Adhanom lắc đầu: - Chắc tôi phải nhờ giáo sư Trần mới đúng. Giáo sư Trần, nhờ cậu cứu bọn họ. Tedros Adhanom đến, cũng khiến Trần Thương ý thức được tính khẩn cấp của vắc-xin. Anh không nghĩ tới, lần này vắc-xin vẫn nghiêm trọng như vậy. Tốn khoảng thời gian một ngày, Trần Thương không đi bất cứ đâu hết, chỉ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.