- Dừng lại! Khi Tần Thương tiến vào cửa chính không được bao lâu thì đã nhìn thấy Tần Duyệt đứng ngay cửa cứ như chờ Trần Thương, còn dùng mũi ngửi ngửi trên người Trần Thương. - Hãy thành thật khai báo, hôm nay anh có ra ngoài lêu lổng hay không? Trần Thương im lặng: - Anh làm gì có thời gian để ra ngoài? Tần Duyệt cười giễu một tiếng: - Người ta là chủ nhiệm Tiết, mỗi ngày bận rộn với hàng trăm công việc mà còn có thể ra ngoài, còn anh chỉ là một...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.