Trời đang mùa đông giá lạnh, Trần Thương cầm chén trà nóng trong tay sau đó uống một ngụm xuống bụng. Giờ phút này, Trần Thương chỉ có một suy nghĩ. Đi tìm lãnh đạo, để kể về chuyện này. Thế nhưng, chuyện ‘Thâm căn cố đế’, đã ăn sâu vào khó xoay chuyển như vậy, tuyệt đối không nên đi vào một ngày lạnh như bây giờ. Giờ phút này, Trần Thương đột nhiên cảm thấy, mình thật là nhỏ bé. Thế nhưng, nhìn giáo sư Chương Mục như vậy. Não Trần Thương nóng lên, anh nói: - Giáo...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.