Bây giờ đã là 1 giờ 15 phút chiều. Cây thép dài ước chừng trên dưới 60 centimet dính đầy máu rốt cục chậm rãi được lấy ra từ cơ thể bệnh nhân. Trong lòng mọi người đều rất vui mừng, đột nhiên có xúc động muốn vỗ tay hô tốt! Nhưng mà! Tất cả mọi người còn chưa kịp kích thích thì động mạch chủ đã vỡ! Một dòng máu tươi phun ra! Trần Thương tay mắt lanh lẹ: - Trực tiếp lấy tay ngăn lại! - Buộc ga-rô mạch máu, khâu lại cho tôi, ngay lập tức chuẩn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.