Trần Thương cúp điện thoại, thở dài: - Aizz... Xem ra, mình muốn trở thành lĩnh quân nhân tài cấp cao, còn cần phải chờ hai năm nữa! Lý Bảo Sơn suýt nữa phun máu! Hôm nay, Trần Thương đột nhiên đến ngồi ăn cơm với Lý Bảo Sơn, Lý Bảo Sơn cảm thấy đó là điều sai lầm lớn nhất. Không có chuyện gì đến tại sao đến ngồi với mình? Lý Bảo Sơn thở dài, lắc đầu. Đột nhiên ánh mắt anh sáng lên, đúng rồi, hai năm nữa, tới lúc đó có lẽ mình cũng đã về...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.