Trần Thương chìm trong suy nghĩ. Nếu vậy... Tất cả điểm người chơi thấp hơn của mình đều bị mình đánh bại à? Về phần thưởng thì... Có phải... mọi người sẽ bớt mất của mình một chút phần thưởng không? Nghĩ đến đây, mắt Trần Thương sáng lên. Còn có chuyện tốt như vậy? Mạnh Hi ngồi ở bên cạnh, nhìn người học sinh này của mình, ngẩn người nhìn chằm chằm vào quảng cáo trong khoang xe suốt một giờ đồng hồ! Hơn nữa, không ngờ còn thực sự nhìn thấy một sự khát vọng và ham muốn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.