Nửa đêm, từng tiếng còi báo động 120 dồn dập quanh quẩn ở bên tai. Trần Thương đã quen với việc chìm vào giấc ngủ bằng ‘Khúc hát ru’ này rồi. Bệnh viện trung tâm cấp cứu tựa như một công xưởng cỡ lớn xưa nay chưa từng nghỉ ngơi, mỗi ngày không ngừng có xe cấp cứu lui tới. Tỉnh lại sau giấc ngủ, đã là sớm bình minh. Sau khi rửa mặt một phen, Trần Thương phát hiện quầng thâm nơi mắt đã khá hơn một chút, nhưng vẫn tương đối rõ ràng. Ngồi ở trên giường, Trần...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.