Bất tri bất giác, tết xuân đã qua, buổi sáng mùng bốn, Trần Thương lái xe đưa người một nhà Tần Duyệt về. Đến cao tốc, Tần Duyệt như gấu túi nằm ở trên người Trần Thương không muốn xuống vậy. Trần Thương bất đắc dĩ cười nói: - Qua hai ngày nữa anh sẽ về với em! Tần Duyệt: - Không nghe, không nghe, con rùa niệm kinh! Trần Thương bị Tần Duyệt làm cho dở khóc dở cười: - Nhiều người như vậy đều nhìn em đó, em không ngại xấu hổ à! Tần Duyệt nghe xong, hình...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.