Trần Thương quay người nhìn thoáng qua y tá! Đối phương nét mặt cười vui như hoa, cầm dao phẫu thuật đưa cho anh. Trần Thương nhận lấy, y tá thừa cơ sờ tay, trong lòng kích động không thôi. Trần Thương thấy thế, thở dài, sờ tay của tôi thì làm được gì, thật đen đủi mà... Đúng... Trần Thương nghĩ đến một biện pháp tuyệt hảo, sau này trở về phải sờ tay Khiêm ca nhiều hơn, mới dính chút vận may! Lúc này, bỗng nhiên Ngô Bằng nói: - Vận khí người bệnh này quá tốt rồi,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.