Trên máy bay. - Em qua đây! - Không đâu! - Để anh sờ một chút! - Mơ đi! - Anh thật không sờ soạng, em qua đây, trên máy bay, nhỏ giọng một chút, người ta đều ngủ! Trần Thương bất đắc dĩ nói. Lúc này, Tần Duyệt mới tiếp tục ngủ. Trần Thương nhìn chằm chằm Tần Duyệt, nhìn chằm chằm tùy thời chờ động. Khoảng năm phút sau, Trần Thương quay người thấy Tần Duyệt đã ngủ thiếp đi, lập tức nở nụ cười hắc hắc hắc, đưa tay phải ra bắt đầu sờ đầu của cô!...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.