Tần Duyệt quỷ linh tinh quái, đoán được Trần Thương là đang có chuyện. Nhưng cô cũng không lên tiếng, ngồi trên ghế ăn cơm khẽ hát, cái miệng không đề cập tới chuyện khác, cũng không hỏi vì sao hôm nay Trần Thương làm cơm. Cô muốn nhìn Trần Thương rốt cuộc muốn làm gì! Trần Thương bên này cũng là có chút nóng vội, nhìn Tần Duyệt ăn rất hài lòng, càng thêm gấp gáp. Nha đầu em, em đúng là một đứa ăn thích ăn hàng đây. Em không hề hỏi thăm anh một chút nào sao!...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.