Tất cả mọi người đều mở to mắt nhìn chằm chằm vào Trần Thương. Thường Ngọc Đường liền vội vàng xoay người lại, lông mày khóa chặt lại, chăm chú nhìn vào Trần Thương: - Giáo sư Trần... Cậu không nói đùa chứ? Trần Thương lắc đầu, nghiêm túc nói: - Không có. Nghe thấy hai chữ đơn giản của Trần Thương, Thường Ngọc Đường đột nhiên cảm thấy đỏ mặt. Ông không nhịn được mà nói: - Có thể trị khỏi sao? Giống như người bình thường? Trần Thương lắc đầu, rồi lại gật đầu một cái! - Nếu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.