Không bao lâu sau khi Đào Tấn và Dương Tử Thành vừa ngủ, đột nhiên có một cuộc điện thoại gọi đến! - Tôi! Tào Ngu đây, lão Tào! - Giáo sư Trần còn có thể là ai nữa, Trần Thương đó! Bây giờ, chúng tôi đã đến trước cửa rồi! Bên này, Tào Ngu xấu hổ nói với Trần Thương: - Giáo sư Trần đừng để ý. Hai ngày nay, mấy người viện trưởng Đào rất cực khổ, không quản ngày đêm làm nghiên cứu! Trần Thương gật đầu. Anh rất hiểu nỗi khổ của người làm nghiên cứu....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.