Nói đến đây, Chung Nhiên thu hồi nụ cười, từng câu từng chữ nói rõ ràng: - Thế nhưng, cậu cũng chỉ là một bác sĩ. Trần Thương nghe lời Chung nhiên nói, xúc động thở dài một hơi. Kỳ thật, đối với một bác sĩ mà nói, cứu người là thiên chức. Không có ai muốn cứu sống người bệnh hơn bọn họ. Lời không muốn nói nhất chính là: Chúng tôi đã cố gắng hết sức. Điều chỉnh lại tâm trạng, Trần Thương đi về phòng giám sát. Vừa vào, anh đã thấy Vương Tú Linh đang ngồi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.