Trực xong ca đêm, Trần Thương chuẩn bị rời đi, nhìn thoáng qua Trương Viễn, mắt hơi quầng thâm. Trần Thương không nhịn được thở dài, đứa nhỏ này có thể nghĩ cả một đêm? Hoàn toàn chính xác! Trương Viễn lật qua lật lại mà vẫn không ngủ được, sợ Vương Chí Giang nói lung tung làm hỏng thanh danh của mình! Anh ấy à... Chủ yếu không phải là bởi vì cái này. Trương Viễn đã suy nghĩ suốt một đêm, thở dài: - Bác sĩ Trần, cậu phải bồi thường cho tôi một người bạn gái! Trần...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.