Nhưng mà, không nghĩ tới Lý Thất Dạ sảng khoái đáp ứng như thế, trực tiếp nhảy vào bên trong bẫy rập của bọn họ, cái này khiến bọn hắn kín đáo chuẩn bị tốt thủ đoạn trong lúc nhất thời không dùng được.
Về phần người đứng ngoài quan sát, trong lòng cũng vì đó run lên, thừa nhận sát hại đệ tử Đề Thiên Cốc đây chính là một tội lớn, nhẹ thì mất đi tính mạng, nặng thì sẽ đưa tới tai họa diệt môn.
Tất cả mọi người có thể nhìn ra được Lý Thất Dạ còn có cơ hội vì mình biện luận, nhưng mà, hắn không có biện luận, trực tiếp thừa nhận, cái này quá bất hợp lí đi, chẳng lẽ Lý Thất Dạ choáng váng sao?
Ngay cả Tử Yên phu nhân cũng ngoài ý muốn, nàng không biết thiếu gia đây là có mưu kế gì, chẳng lẽ nói, thiếu gia nàng có mưu kế tốt hơn phản kích bọn người Tinh Hải Dược Thánh hay sao?
Lý Thất Dạ lập tức bước vào trong cạm bẫy, trực tiếp thừa nhận, cái này khiến bọn người Tinh Hải Dược Thánh có chút cảm giác không biết làm thế nào, cái này khiến trong lòng bọn hắn cảm thấy có chút không hợp thói thường!
Tinh Hải Dược Thánh lấy lại tinh thần, tằng hắng một cái, nói ra:
- Tinh Hải giáo chúng ta cũng tốt, Đề Thiên Cốc cũng được, đều là giảng đạo lý, cũng không phải là nói nhất định phải oan uổng người khác. Mặc dù nói giết người thì đền mạng, nợ máu trả bằng máu, nhưng mà, chúng ta sẽ cho ngươi một cơ hội, một cơ hội công chính thẩm phán. Cho nên, ở trước khi thẩm phán, do Tinh Hải giáo, Đề Thiên Cốc, Hoàng Phủ thế gia tam đại giáo chúng ta cộng đồng bắt giữ trông giữ ngươi, chờ sau khi Thụ Tổ đại thọ kết thúc, tam đại giáo phái chúng ta sẽ cho ngươi một cơ hội thẩm phán công chính.
Nghe được Tinh Hải Dược Thánh nói, Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng. Bất luận là Tinh Hải giáo, Đề Thiên Cốc, hay là Hoàng Phủ thế gia, cái gọi là báo thù chẳng qua là giả. Bọn hắn đơn giản là thèm nhỏ dãi bảo vật trên người hắn mà thôi.
Lý Thất Dạ ở trên Ngộ Đạo Phong lộ một tay. Cái này khiến rất nhiều người ý thức được trên người Lý Thất Dạ, dạng phá gia chi tử này có bảo vật nhiều đến đếm không hết, dược vương đế dược nhiều đến đếm không hết! Bất luận là bảo vật hay là đế dược, đều là đồ vật để cho người ta thèm chảy nước miếng.
Nhưng mà, càng làm cho bọn người Đề Thiên Cốc thèm nhỏ dãi không chỉ là bảo vật linh dược, càng làm cho bọn hắn thèm nhỏ dãi chính là đan thuật tuyệt thế vô song kia của Lý Thất Dạ.
Dạng truyền thừa như Tinh Hải giáo, Đề Thiên Cốc đã đủ cường đại, bọn hắn có được Tiên Đế đạo thống. Nhưng mà dược đạo cũng không phải là sở trường của bọn hắn, bọn hắn thiếu khuyết truyền thừa giống như Dược Đế.
Đặc biệt là Đề Thiên Cốc, bọn hắn càng có dã tâm cường đại. Nếu như bọn hắn có thể cướp được vô thượng đan thuật của Lý Thất Dạ, nói không chừng tương lai Đề Thiên Cốc bọn hắn có thể ra một vị Dược Đế, cái này khiến bọn hắn trong tương lai có được vốn liếng cùng quái vật khổng lồ như Dược quốc tranh hùng.
Cho nên, đặc biệt là đối với Đề Thiên Cốc mà nói, bọn hắn hận không có thể cướp được vô thượng đan thuật của Lý Thất Dạ, loại vật này mới là bọn hắn khát vọng nhất, cần thiết nhất.
Chính là bởi vì như thế, Đề Thiên Cốc trưởng lão mới có thể đem đồ đệ Đằng Đan Vương của mình coi như quân cờ ném ra ngoài, chỉ cần có thể từ trên người Lý Thất Dạ lấy tới vô thượng đan thuật, đánh mất một đồ đệ đáng là gì?
Bọn người Đề Thiên Cốc, Tinh Hải giáo thiết hạ bẫy rập cho Lý Thất Dạ, đó cũng không phải hi vọng lập tức giết chết Lý Thất Dạ. Mà là hi vọng bắt sống Lý Thất Dạ, nhốt hắn lại. Bức ra bảo vật, vô thượng đan thuật của hắn, mãi cho đến ép khô hắn mới thôi!
Tinh Hải Dược Thánh nói như vậy nghe công chính nghiêm minh, thậm chí nghe giống như là hắn vì Lý Thất Dạ cùng Đề Thiên Cốc hoà giải, trên thực tế là dụng tâm hiểm ác, mười phần ngoan độc!
Lúc này, có rất nhiều ánh mắt rơi trên người Lý Thất Dạ, rất nhiều tân khách ở bên cạnh quan sát đều nhìn Lý Thất Dạ, đặc biệt có một vài đại nhân vật ánh mắt chớp động.
Ở chỗ này, không có một cái nào là người ngu, đặc biệt là những nhất quốc chi quân, một phương hùng chủ kia, cái nào không phải là nhân vật già thành tinh? Thời điểm những đại nhân vật này nhìn lấy Lý Thất Dạ, ánh mắt bọn hắn không khỏi chớp động lên, có một ít người đã đoán được âm mưu của bọn người Tinh Hải giáo.
Bất quá, lúc này không người nào dám vạch trần dạng âm mưu kia, ở trong lúc mấu chốt này vạch trần âm mưu kia, cái kia chính là cùng Tinh Hải giáo, Đề Thiên Cốc đối địch.
Thậm chí, có người cũng lên tâm tư giống nhau, bảo vật linh dược đếm không hết, vô thượng đan thuật, bất luận là đồ vật nào đều để người tim đập thình thịch, nếu như đổi lại là bọn hắn có thể bắt sống Lý Thất Dạ, chỉ sợ bọn họ cũng sẽ không chút do dự ép khô Lý Thất Dạ.
- Nói như vậy đến, ta hẳn là đa tạ Tinh Hải Dược Thánh nhân từ.
Lý Thất Dạ cười tủm tỉm nói.
Tinh Hải Dược Thánh ho khan một tiếng, nói ra:
- Cái này thì không cần, người trẻ tuổi nha, chắc chắn sẽ có thời điểm phạm sai lầm, nếu có thể sửa, không gì tốt hơn. Nếu như bây giờ ngươi có thể thúc thủ chịu trói, nể tình ngươi hối cải, đợi cho ngày thẩm phán, Tinh Hải giáo chúng ta có thể hướng Đề Thiên Cốc cầu tình, cho ngươi một cơ hội làm lại cuộc đời. Phó huynh, ngươi nói có đúng hay không?
- Hừ…
Lúc này, Đề Thiên Cốc trưởng lão lạnh lùng hừ một cái, một bộ nộ khí khó bình, hắn lạnh lùng nói ra:
- Nếu Dược Thánh cầu tình, hiện tại tiểu súc sinh này thúc thủ chịu trói, bản tọa còn có thể cho hắn một cơ hội công bằng thẩm phán, nếu không nợ máu trả bằng máu! Giết người thì đền mạng!
- Bị các ngươi nói như vậy, ta cũng rất cảm động, giờ khắc này, ta cảm giác mình tội ác tày trời, là tội nhân muôn lần chết cũng không đủ.
Lý Thất Dạ không khỏi than thở nói.
- Hừ, có giác ngộ như vậy, cái này cũng chưa tính là một chuyện xấu, nói rõ ngươi còn có thể cứu.
Hoàng Phủ thế gia thủ tịch nguyên lão lạnh lùng nói:
- Nếu hiện tại ngươi biết sai hối cải, mặc dù ngươi mưu hại truyền nhân Hoàng Phủ thế gia ta, nhưng Hoàng Phủ thế gia chúng ta cũng nhân từ khoan dung độ lượng cho ngươi một cái thẩm phán công chính, cho ngươi cơ hội làm lại cuộc đời. Ngươi bây giờ thúc thủ chịu trói, đây là đường ra duy nhất của ngươi!
Lúc này, Tinh Hải Dược Thánh cũng tốt, Đề Thiên Cốc trưởng lão cũng được, bọn hắn đều lạnh lùng nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ. Trong mắt bọn hắn, Lý Thất Dạ nào chỉ là một khối thịt mỡ, trong mắt bọn hắn, Lý Thất Dạ chính là một bảo tàng, một bảo tàng có thể đào ra vô giới chi bảo, cho nên, bọn hắn không có tùy tiện ra tay, bọn hắn muốn bắt sống Lý Thất Dạ, bọn hắn cũng không muốn náo cá chết thịt phá, vạn nhất Lý Thất Dạ chết rồi, vậy liền trở nên không có giá trị!