Mục lục
Đế Bá
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Hạt giống đâm hoa kết trái.

Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói.

- Ách...

Nghe vậy, Ngô Hữu Chính nhất thời sững sờ, rất lâu không nói ra lời.

Lý Thất Dạ ánh mắt ngưng tụ, nhìn chằm chằm viên đá nhỏ, cứ như viên đá nhỏ này cất giấu bí mật lớn như trời.

- Đã tới lúc tố nguyên rồi.

Lúc này, hai mắt Lý Thất Dạ lạnh căm, giống như vượt qua tuyên cổ.

Lúc này, chỉ thấy hai tay Lý Thất Dạ vạch ra một cái động, trong nháy mắt hư không xuất hiện một vòng xoáy đại đạo, vòng xoáy đại đạo này không lớn, chỉ cỡ chậu rửa mặt.

Bên trong vòng xoáy đại đạo có vô số đại đạo pháp tắc chen chúc, mặt khác vòng xoáy đại đạo này đang chuyển động cao tốc, dường như muốn phân giải tất cả mọi thứ, mọi đại đạo ảo diệu đều bị vòng xoáy đại đạo này phân giải.

Nhìn vòng xoáy đại đạo, Ngô Hữu Chính chóng mặt hoa mắt. Ngay khoảnh khắc này, hắn cảm thấy thân thể của mình bị vòng xoáy đại đạo hút vào.

Sau khi mình bị vòng xoáy đại đạo hút vào, bị xoay tròn cao tốc, thân thể của mình tan rã. Đây không chỉ thân thể của hắn tan rã, mà đại đạo hắn tu luyện cũng bị lột mất.

Tỉ như đại đạo hắn tu luyện, tỉ như một môn công pháp mà hắn tu luyện, tỉ như chiêu thức mà hắn tu luyện, bên trong vòng xoáy từng cái bị lột mất. Đại đạo, công pháp, chiêu thức, tất cả đều bị lột mất.

Nói cách khác, một khi sa vào vòng xoáy đại đạo này thì hắn không còn bí mật nào cả, tu luyện cả đời của hắn sẽ bị lột ra từng cái một, sẽ hiện ra trước mặt Lý Thất Dạ từng cái một.

Cảm giác này làm Ngô Hữu Chính khiếp sợ, không khỏi rùng mình, không dám nhìn nhiều, lập tức tránh sang một bên, hắn sợ mình bị vòng xoáy đại đạo hút vào.

Vào lúc này, Lý Thất Dạ vứt viên đá nhỏ vào trong vòng xoáy đại đạo.

"Soạt"

Khi viên đá nhỏ vừa rơi vào vòng xoáy đại đạo thì tiếng nước vang lên, viên đá nhỏ này cứ như có sức mạnh khủng khiếp, lập tức nhấc lên sóng lớn. Dường như nó cũng ý thức được nguy hiểm, nên muốn giãy khỏi vòng xoáy đại đạo.

Nhìn thấy một màn này, Ngô Hữu Chính sợ hãi sững sờ, hết sức giật mình. Hắn không ngờ viên đá này lại giống như có sinh mệnh, khi nó cảm nhận thấy nguy hiểm thì bắt đầu trốn khỏi vòng xoáy đại đạo.

- Chẳng... chẳng lẽ đây thật là hạt giống được gieo vào trong cơ thể của bọn họ? Đây... đây là vật có sinh mệnh?

Nhìn thấy một màn này, Ngô Hữu Chính rùng mình.

Thử nghĩ mà xem, nếu như có thứ được gieo vào trong cơ thể của mình, hơn nữa còn lén lút ký sinh trong cơ thể của mình, đúng là kinh khủng biết mấy.

Ngô Hữu Chính giật mình, lúc này hắn mới ý thức được thứ này không phải là viên đá, mà như Lý Thất Dạ đã nói, nó là hạt giống, nó thật sự được gieo vào trong cơ thể của xác chết.

Bằng không thì xác chết làm sao lại sống lại, làm sao lại đánh lén người khác, e rằng là do hạt giống này điều khiển bọn họ làm những chuyện này, chứ không phải xác chết muốn làm như vậy.

Rất hiển nhiên, những xác chết này chỉ là túi da, thứ khống chế bọn chúng chính là những hạt giống này.

Mặc dù viên đá muốn trốn khỏi vòng xoáy đại đạo, thế nhưng bị sức mạnh tuyệt đối của Lý Thất Dạ trấn áp, cho dù nó mạnh cách mấy đi nữa thì cũng không thể nào trốn khỏi vòng xoáy đại đạo được.

Cho nên, sau khi viên đá rơi vào vòng xoáy đại đạo rồi thì chỉ có thể nhận lấy vận mệnh bị phân giải.

Chỉ nghe một cái "két", viên đá như hét thảm. Chỉ thấy vòng xoáy đại đạo xoay tròn, nó bắt đầu phân rã, từ từ mài mòn.

Hạt giống thoạt nhìn giống như một viên đá nhỏ này bị mài mòn từng tấc một. Khi nó bị mài mòn từng tấc một, bột phấn bị mài hóa thành từng sợi hắc ám, những sợi hắc ám này bị vòng xoáy đại đạo xoay tròn cao tốc, bắt đầu tan rã.

Vào lúc này, hắc ám lộ ra bộ mặt thật của nó, là một sợi pháp tắc cực kỳ nhỏ bé, sợi pháp tắc này nhỏ tới mức mắt thường rất khó nhìn thấy. Sợi pháp tắc này đen nhánh, hết sức thâm áo, người khác không thể nào nhìn hiểu, khi lại gần sợi pháp tác này thì có một luồng khí tức tà ác phả vào mặt.

Vòng xoáy đại đạo xoay tròn cao tốc, viên đá từ từ mài mòn, bị phân giải từng tấc một. Khi viên đá này bị mài tới một mức độ thì bột phấn phát ra hào quang nhỏ yếu, hào quang nhỏ yếu này là những hạt sáng vô cùng nhỏ bé, hết sức yếu ớt, giống như có thể dập tắt bất cứ lúc nào.

Mặc dù hạt sáng này rất yếu ớt, hơn nữa số lượng rất ít, thế nhưng lại thần thánh không nói nên lời, làm người ta có cảm giác như là tiên khí, chỉ cần chạm nhẹ vào hạt sáng thì ngươi sẽ thấy như chạm vào tiên khí.

- Đây... đây là cái gì?

Nhìn thấy hạt sáng này, Ngô Hữu Chính giật mình. Trước đó thứ phân giải được toàn là hắc ám, bây giờ lại phân giải ra hạt sáng thần thánh như thế, hoàn toàn không có liên quan tới hắc ám.

- Đây chính là sức mạnh của viên tiên thạch trong suy nghĩ của các ngươi.

Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào vòng xoáy đại đạo.

- Thật sự có tiên thạch sao?

Ngô Hữu Chính chấn động, nếu như dưới lòng đất Thạch Vận đạo thống thật sự có tiên thạch, như vậy rốt cuộc là tiên thạch như thế nào?

Lý Thất Dạ không trả lời, chỉ nhìn chằm chằm vòng xoáy đại đạo.

"Ba..."

Khi viên đá bị mài mòn sắp hết thì một luồng sức mạnh ập tới, vòng xoáy đại đạo bị đánh rung.

Lúc này, vòng xoáy đại đạo đã phân giải xong viên đá này, chỉ nghe một tiếng "tư" vang lên, chỉ thấy tất cả pháp tắc hắc ám trong vòng xoáy đại đạo ngưng tụ lại với nhau, ngưng tụ thành một con quái vật, một con quái vật nhỏ xíu.

Con quái vật nhỏ xíu này thoạt nhìn chỉ lớn cỡ quả đấm, mình mẩy tối đen, hình dáng như một con bạch tuột nhỏ, thế nhưng xúc tu cùng thân thể của nó lại mọc đầy gai ngược.

- Đây... đây là thứ quỷ quái gì thế.

Nhìn con bạch tuộc nhỏ xíu này, Ngô Hữu Chính lập tức cảm nhận được khí tức tà ác, giật mình kêu lên. Khí tức tà ác này khiến hắn rùng mình, không khỏi lùi lại mấy bước.

- Đây không phải là cái thứ, mà là một sợi thần niệm yếu ớt.

Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm con bạch tuộc nhỏ xíu này, lạnh nhạt nói.

Trong chớp mắt, hai mắt Lý Thất Dạ rực sáng, giống như nến thần, nhìn xuyên tất cả mọi thứ. Ánh mắt đáng sợ nháy mắt khóa chặt bạch tuộtc

Bạch tuộc màu đen mặc dù nhìn rất khó, thế nhưng khi khí tức tà ác phả vào mặt, cảm nhận khí tức tà ác này, Ngô Hữu Chính run người, nội tâm rùng mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK