Bất Hủ Chân Thần thế hệ trước từ tốn nói:
- Truyền thuyết Huyền Hiêu vào Mê Tiên điện, liên tục xông hơn một trăm điện, cuối cùng được một tiên quan trong Mê Tiên điện. Có một tiên nữ trong quan tài, Huyền Hiêu cùng nữ nhân này phi thăng vào Tiên Thống Giới. Ghi chép là vậy, cụ thể ra sao thì không ai nói chính xác được.
Nhiều thanh niên tò mò về nữ nhân đó, có nhiều người đinh ninh đó là tiên.
- Vị nữ nhân này có lai lịch ra sao?
Nếu là nữ nhân bình thường hay một kẻ yếu thì sao có thể dễ dàng từ hạ giới phi thăng đến Tiên Thống Giới?
Bất Hủ Chân Thần thế hệ trước lắc đầu nói:
- Không rõ, nữ nhân này về sau là điều bí ẩn, có lẽ chỉ mình Huyền Hiêu biết thân phận của nàng. Đồn rằng Huyền Hiêu nhờ nữ nhân này mà trở thành Chân Đế, rất có thể là người duy nhất trong Tam Tiên giới dùng thực lực Chân Đế giết Thủy Tổ.
Tất cả cường giả tu sĩ trong phòng đấu giá xao động, đặc biệt người chưa từng nghe tin tức này bị rung động tinh thần:
- Cái gì?!
Đám người trẻ tuổi không tin được:
- Cái này... không thể nào!
Giữa Chân Đế và Thủy Tổ có lạch trời không thể vượt qua, dù một vị Chân Đế mạnh cỡ nào thì chỉ vẻn vẹn là Chân Đế. Thủy Tổ yếu đến đâu vẫn là Thủy Tổ.
Dù mạnh như Chân Đế thập nhị cung đỉnh cao cũng không bằng Thủy Tổ kém nhất, tức là so với Thủy Tổ đẳng cấp Vạn Thống.
Dù sao Chân Đế vượt qua lạch trời này, vượt qua ngưỡng cửa đế mới chính thức bước vào Thủy Tổ, có tư cách trở thành Thủy Tổ. Nên Chân Đế mạnh đến đâu cũng chỉ là Chân Đế, Thủy Tổ yếu cỡ nào vẫn là Thủy Tổ. Một Chân Đế sao có thể giết Thủy Tổ? Chuyện không thể xảy ra.
Nhiều cường giả tu sĩ lao nhao bàn tán:
- Chân Đế chém Thủy Tổ? Sao mà được! Cả hai cách biệt, khoảng cách không thể vượt qua!
Một số Chân Đế thấy hứng thú với đề tài này, dù sao Chân Đế giết Thủy Tổ là chuyện rất khó tưởng tượng. Các Chân Đế có mặt ở đây ngẫm lại mình, tự nhận không thể làm được.
Bất Hủ Chân Thần trịnh trọng gật đầu nói:
- Chuyện này là thật, có chính sử ghi chép, được đến Chân Đế và Thủy Tổ khác thừa nhận. Thủy Tổ bị chém là Bạch Vân Thủy Tổ.
Bất Hủ Chân Thần khẳng định tuyên bố, không gian yên tĩnh, mọi người ngó nhau trân trân.
Đã có chính sử ghi chép, Chân Đế, Thủy Tổ đời sau thừa nhận, Thủy Tổ bị chém cũng được ghi rõ tên thì không sai rồi.
Một vị Chân Đế giết Thủy Tổ, thật không tin nổi, khó thể tưởng tượng.
Chân Đế thảng thốt kêu lên:
- Một Chân Đế mà giết Đệ Nhất Hung Nhân, sao... sao làm được?
Có khá nhiều Chân Đế có mặt, mạnh như Thánh Sương Chân Đế,Kim Biến Chiến Thần, Hoàng Tôn Chân Đế tự hỏi lòng mình không có thực lực giết Thủy Tổ. Bọn họ mà đối đầu với Thủy Tổ thì chỉ có nước bị giết.
Bất Hủ Chân Thần chậm rãi nói:
- Nên Huyền Hiêu mới được xếp vào một trong năm Chân Đế vạn cổ, kinh diễm không gì sánh được
Nữ đấu giá sư nhoẻn miệng cười quyến rũ nói:
- Vị tiền bối này nói rất chính xác. Món bảo y này là vị nữ nhân đã cùng Huyền Hiêu phi thăng để lại, tuy bộ áo không phải bảo y tuyệt thế gì nhưng giá trị của nó không cần nói cũng biết, có nhiều chỗ đáng để nghiên cứu. Nên bộ áo này giá khởi điểm là ba trăm vạn, người bán chỉ cần chân thạch thích hợp Chân Đế ngũ cung, mỗi lần tăng giá năm vạn.
Đường Bôn dứt lời nhiều người nhìn chằm chằm bộ đồ. So với lúc trước thì bộ đồ ít được kêu giá.
Lý do rất đơn giản, nữ nhân cùng Huyền Hiêu phi thăng luôn là điều bí ẩn, không ai biết nàng là người thế nào, có lai lịch gì. Tóm lại nàng không để lại chút dấu vết trong dòng sông thời gian, dấu vết duy nhất là Huyền Hiêu, y cùng nàng phi thăng Tiên Thống Giới, người đời sau không biết gì thêm.
Lúc này rốt cuộc có người báo giá:
- Ba trăm lẻ năm vạn!
Bộ đồ này không giống mấy món trước được giành giật rôm rả, nhưng vẫn có người hứng thú với nó:
- Ba trăm mười vạn!
So với vật đấu giá lúc trước thì người ta kêu giá bộ đồ cẩn thận hơn, ít người cạnh tranh. Trừ ba trăm vạn chân thạch Chân Đế ngũ cung làm nhiều người chùn chân ra, còn vì nhiều người có tài lực cảm thấy bộ đồ không đáng giá.
Ít người kêu giá:
- Ba trăm hai mươi vạn!
Trong quá trình đấu giá, Đại Hắc Ngưu trợn to mắt trâu nhìn bộ đồ:
- Nữ nhân này thật bí ẩn, bổn soái ngưu chưa từng nghe về nàng.
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:
- Có nhiều người mà ngươi không biết lai lịch.
Mắt Đại Hắc Ngưu sáng rực cười gian:
- Ha, nói vậy là đại thánh nhân biết lai lịch của nàng?
Đấu giá tiến triển chậm rì, cậu ấm Đường Bôn bắt đầu ngứa miệng:
- Bốn trăm vạn!
So với người khác thì Đường Bôn kêu giá đã rất cao.
Đường Bôn mới kêu xong Lý Thất Dạ không mặn không nhạt nói:
- Một ngàn vạn.
Đường Bôn nhìn Lý Thất Dạ, hỏi:
- Huynh đài cố ý chơi ta?
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:
- Không, ta nhiều tiền, rảnh quá thôi. Đương nhiên nếu ngươi thấy hứng thú thì cứ kêu giá tiếp, ta cảm thấy ngươi ra một ức càng thích hợp.
Mọi người câm nín, ai đều biết Đường Bôn và tiểu tử bề ngoài bình thường này đều là nhà giàu mới nổi, siêu có tiền.
Lý Thất Dạ giàu hơn, hở chút hét giá trăm ức, giàu hơn Đường Bôn nhiều.
Cậu ấm Đường Bôn khá thú vị, rõ ràng gã là nhà giàu mới nổi, bộ dạng kiêu ngạo lão tử có tiền không thèm để ai vào mắt, nhưng đôi khi gã tự rụt cổ về:
- Đại ca giỏi lắm, ta thua, thuộc về ngươi.
Nữ đấu giá sư kêu giá:
- Một ngàn vạn, còn ai kêu giá không? Một ngàn vạn!
Ba lần kêu giá qua đi không ai giành với Lý Thất Dạ, cuối cùng bộ đồ thuộc về hắn.
Mọi người đã biết bề ngoài Lý Thất Dạ bình thường nhưng rất rộng rãi, ra tay là cỡ mấy ức, hách hơn cả trời cả đất, không ai muốn tranh với hắn.
Hơn nữa trong mắt nhiều người thì bộ áo này không đáng giá cao như thế. Chân thạch chuyên dùng của Chân Đế ngũ cung cực kỳ quý giá, con số một ngàn vạn đối với bất cứ ai, bất cứ truyền thừa địa giáo nào đều là con số kếch xù, một con số thiên văn.
Dùng số tiền lớn như thế mua một bộ đồ không rõ cách sử dụng thì thật sự không đáng.
Tuy rằng bộ đồ này khởi đầu không tốt đẹp nhưng báu vật đấu giá khác được tranh giành nhiều hơn, mỗi món đấu giá rất cao. Nữ đấu giá sư mặt mày hớn hở, quyến rũ động lòng người.