- Tiểu bối, không cho ta tình cảm thì không xong đâu, rượu mời không uống, uống rượu phạt!
Lúc này, Lục Hoàng cũng âm lãnh cười cười, lạnh lùng nói:
- Không ai tự nhận là xuất thân từ đế thống tiên môn thì khó lường, là địch với ta, không ai có kết cục tốt, chỉ sợ, đến lúc đó cho dù Tốc Đạo thánh địa của ngươi cũng không có bao nhiêu người che chở cho ngươi đâu.
Lời này vừa ra, làm cho rất nhiều người cũng hít khí lạnh, đều cảm thấy nam tử trung niên này khẩu khí quá lớn, Tốc Đạo Thiên Thần thực lực mọi người rõ như ban ngày, về phần Tốc Đạo thánh địa, vậy lại càng không cần phải nói, với tư cách đế thống tiên môn, bọn họ có được nội tình đủ cường đại.
Hiện tại nam tử trung niên này hoàn toàn không đặt Tốc Đạo thánh địa vào trong mắt, hùng hổ dọa người, chuyện này làm cho rất nhiều người cảm thấy nam tử trung niên này quá hùng hổ dọa người và ngạo mạn.
Đối với tên nam tử trung niên này nói như vậu, Tốc Đạo Thiên Thần cũng chỉ lạnh lùng liếc hắn một cái, nói ra:
- Lục Hoàng, niệm ngươi tuổi tác không nhỏ, xưng ngươi một tiếng là hòng. Đừng tưởng rằng ngươi xuất thân từ Tổ Lục ta sẽ xem trọng ngươi. Không nên bày cái giá làm cao trước mặt ta, ta biết rõ ngươi là ai! Cho dù chỗ dựa của ngươi mạnh như thế nào, chọc giận bổn tọa, cũng một kiếm chém ngươi! Cho dù lão tổ của ngươi xuất thế, ta cũng sẽ chiến với hắn một trận1
Vừa rồi nam tử trung niên nói hùng hổ dọa người, mà lúc này Tốc Đạo Thiên Thần nói thế trực tiếp xem thường đối phương đe dọa, Tốc Đạo Thiên Thần nói chuyện ngữ khí càng khí phách.
- Tốt, tốt, khẩu khí thật là lớn, hôm nay ta đúng là muốn xem thực lực của ngươi thế nào!
Tên nam tử trung niên không giận ngược lại hóa cười, cười to nói:
- Chiến với lão tổ của ta một trận, bằng ngươi? Còn không xứng!
Vừa rồi mọi người còn cảm thấy tên nam tử trung niên khẩu khí quá lớn, hùng hổ dọa người, thật sự là cuồng vọng vô tri.
Nhưng mà nghe tới "Tổ Lục" thì đáy lòng của nhiều người biến thành rung động to lớn, cũng không dám lỗ mãng. Vào giờ phút này, rất nhiều người mới hiểu được, Lục Hoàng dám hùng hổ dọa người với Tốc Đạo Thiên Thần chính là vì hắn có nội tình thâm hậu.
Tổ Lục, chính là một đại thụ tổ truyền, thậm chí được xưng là truyền thừa cường đại nhất trong Thụ tộc, nó có được ba thụ tổ, cho nên bọn họ có tư cách khinh thường cửu thiên thập địa.
Chính là vì Tổ Lục có được ba vị thụ tổ, chuyện này làm cho tổ thụ được xưng là là truyền thừa có thể đánh hạ cả Tiên Đế truyền thừa!
Đồn đãi nói Tổ Lục trừ có được ba thụ tổ ra, còn có một lão tổ còn sống gần với thụ tổ, trấn thủ Tổ Lục!
Cũng chính bởi vì Tổ Lục có lão tổ như thế cho nên mới khiến Thiên Linh Giới sợ hãi Tổ Lục!
Thời điểm Tốc Đạo Thiên Thần cùng Lục Hoàng giằng co với nhau, Tào Quốc Kiếm, Hải Loa Hào lão tổ đều âm thầm cười lạnh một tiếng, không có người đi khuyên can, đối với tại bọn họ mà nói, nếu có người có thể diệt trừ Tốc Đạo Thiên Thần, đó là tốt nhất, dù sao, Tốc Đạo Thiên Thần còn trẻ như thế, hắn có cơ hội thành Tiên Đế.
Nếu như không phải Mộng Trấn Thiên xuất thế vào lúc này, chỉ sợ tất cả mọi người coi được hắn.
- Xem ra nơi này rất náo nhiệt nha.
Thời điểm Tốc Đạo Thiên Thần cùng Lục Hoàng giương cung bạt kiếm, một tiếng nói nhàn nhã vang lên.
Tiếng nói nhàn nhã như thế, thoáng cái đánh vỡ hào khí khẩn trương, làm cho rất nhiều người đều nhao nhao quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy một chiếc cốt thuyền đi tới, người trên cốt thuyền chính là đám người Lý Thất Dạ, nói chuyện cũng chính là Lý Thất Dạ.
- Hung nhân đến.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ trên cốt thuyền, không biết là ai quát to lên.
Lý Thất Dạ xuất hiện, làm cho phần đông người lộ vẻ sợ hãi, đi cho tới hôm nay, Lý Thất Dạ đã là hung danh hiển hách, rất nhiều người xem ra, hắn đi tới đâu giết tới đó, còn hung ác hơn bất cứ ai ở đương thời.
Vốn huyết luyện hàng tỉ Nghiễm Hải Ngư, sau lại đạp diệt Ly quốc Huyết Sa trang, trước đó không lâu còn đồ diệt Đế Vương Cốc.
Đế Vương Cốc đây chính là hải thần truyền thừa nha, được hải thần che chở, truyền thừa cường đại như thế nói diệt là diệt, tan thành mây khói, ngay cả miếu đổ nhà nát cũng không tồn tại.
Thời điểm Lý Thất Dạ đã đến, bất kể là ai, ánh mắt nhảy lên, thậm chí có người hãi hùng khiếp vía.
Vào hôm nay, Lý Thất Dạ có danh tiếng "Hung nhân" không phải hư danh nói chơi, hắn đi tới chỗ nào giết ở đó, nơi có hắn sẽ có gió tanh mưa máu, sẽ có người tử vong.
Hiện tại Lý Thất Dạ xuất hiện ở chỗ này, rất nhiều người có dự cảm điềm xấu, đều cảm giác sắp phát sinh đại sự, hung nhân như thế chắc chắn sẽ xảy ra chém giết to lớn.
Về phần Tào Quốc Kiếm Hải Loa Hào lão tổ, bọn họ ánh mắt lẫm liệt, lập tức lộ ra sát cơ với Lý Thất Dạ.
- Hắn bị thương.
Lúc này cũng có người tinh mắt, nhìn thấy cốt thuyền vỡ vụn, xem xét đã biết trải qua đại chiến kinh thế hãi tục.
Mà lúc này sắc mặt Lý Thất Dạ tái nhợt, hai bên cần Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi hai người kéo đỡ, mới đứng vững, làm cho người ta hiểu rõ Lý Thất Dạ bị thương rất nghiêm trọng.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ bộ dáng như thế, ánh mắt nhiều người nhảy lên, có không ít người trong nội tâm sinh ra các ý niệm trong đầu.
Nếu là địch nhân của Lý Thất Dạ, hiện tại không thể nghi ngờ là cơ hội tốt ra tay với Lý Thất Dạ, thừa dịp hắn trọng thương, đây là cơ hội tốt nhất tiêu diệt hắn.
Chuyện này cũng khó trách người ta nghĩ như vậy, đổi lại bất luận kẻ nào đều có thể nghĩ như vậy, thừa dịp hắn bệnh, muốn mạng hắn, đây là chuyện bình thường, huống chi, trong giới tu sĩ chính là mạnh được yếu thua. Không phải ai cũng bảo trì phong độ quân tử.
Lý Thất Dạ đã đến, cũng không có nhìn bao nhiêu người, ánh mắt nhìn qua tháp bát giác, nhìn qua tháp bát giác phong cách cổ xưa. Không khỏi cảm khái một tiếng, chậm rãi nói ra:
- Trí tuệ tiên dân, làm cho hậu nhân khó với tưởng tượng.
- Các ngươi muốn đồ vật đang ở bên trong.
Lý Thất Dạ nhìn qua tháp bát giác, qua một hồi lâu sau đó nói với Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi.
Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi sư tỷ muội hai người vừa nghe nói như thế, tâm hồn thiếu nữ chấn động. Vừa mừng vừa sợ, tam tông các nàng rốt cuộc có tung tích của Truy Phong Kích, nếu các nàng thu hồi "Truy Phong Kích ", như vậy đối với các nàng mà nói, đây là công lao to lớn, chắc chắn sẽ được ghi vào sử sách.
Đồng thời Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi hai người bọn họ cũng nhìn nhau. Truy Phong Kích của Vô Cấu Tam Tông chính là Vô Cấu Tiên Đế quan sát Côn Bằng dị tượng đồ đằng mà sáng tạo ra, trước mắt tòa tháp bát giác đang ở trên thi thể Côn Bằng trên, tháp bát giác đang tỏa ra hào quang sáng ngời.