Lý Thất Dạ không thèm nhìn, tất cả binh khí vỡ nát, mấy chục nam nữ bị đánh bay ra ngoài.
Trong khoảnh khắc đám người Chu Tư Tình bị trấn áp trên mặt đất không bò dậy nổi.
Lý Thất Dạ lười biếng liếc họ một cái, lạnh nhạt nói:
- Chỉ là một đám kiến, giết các ngươi ngại làm bẩn tay ta.
- Ngươi... ngươi dám bị thương ta. Trung... Trung Vực Thánh Địa sẽ không tha cho ngươi. Tiểu thư của ta là thánh nữ Trung Vực Thánh Địa, hoàng hậu tương lai của Bát Quái Cổ quốc. Ngươi... ngươi dám đụng vào ta một cọng lông là Trung Vực Thánh Địa, Bát Quái Cổ quốc sẽ bằm thây ngươi ra!
Bốp! Bốp! Bốp!
Chu Tư Tình chưa nói hết câu Lý Thất Dạ đá tát mười mấy cái, tát nàng máu văng tung tóe, mặt biến hình.
Đây đã là Lý Thất Dạ nương tay lắm rồi, không thì một ngón tay của hắn có thể nghiền Chu Tư Tình thành huyết vụ.
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:
- Ta không giết ngươi không có nghĩa là không thể khiến ngươi sống không bằng chết. Ngươi có tin là ta lột sạch ngươi treo trên cửa thành, để xem ngươi kiêu ngạo cao tới đâu.
Chu Tư Tình nghe mà rợn tóc gáy, nổi hết da gà da vịt. Chu Tư Tình đã biết sợ, không dám hó hé tiếng nào.
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:
- Ta lười giết ngươi, nhưng ngươi đánh người của Hộ Sơn tông thì không bỏ qua dễ vậy. Đệ tử Hộ Sơn tông sẽ đòi lại công bằng với ngươi. Năm ngày sau trên giáo trường trong thành, ngươi và đệ tử Hộ Sơn tông chiến với nhau. Bảy đệ tử Hộ Sơn tông sẽ cùng đánh, nếu ngươi thắng thì chỉ trách bọn họ vô năng, Thánh Hiền Quan là của ngươi, mạng sống của bọn họ cũng là của ngươi. Nếu ngươi thua thì khỏi cần ta nói nhiều.
Sắc mặt Chu Tư Tình liên tục biến đổi, vì lúc này nàng biết Lý Thất Dạ mạnh hơn nàng rất nhiều.
Chu Tư Tình rít qua kẽ răng:
- Được, bản cô nương ứng chiến, nhưng ngươi... ngươi không thể nhúng tay!
Lý Thất Dạ lười nhìn Chu Tư Tình:
- Yên tâm, con kiến như ngươi nếu ta muốn giết thì một ánh mắt là đủ, còn cần ta nhúng tay sao?
Lý Thất Dạ đã thu về lực lượng của mình, đám Chu Tư Tình chật vật bò dậy. Lúc này họ nhìn Lý Thất Dạ mà lòng lạnh lẽo, thụt lùi mấy bước.
Chu Tư Tình không cam lòng cụp đuôi chạy đi, buông lời đe dọa:
- Năm ngày sau bản cô nương nhất định sẽ giết bảy đệ tử của Hộ Sơn tông các ngươi, giành lấy Thánh Hiền Quan! Trung Vực Thánh Địa... ngươi... ngươi... ngươi chờ đó, Trung... Trung Vực Thánh Địa của ta nhất định sẽ báo thù cho ta! Tiểu tiểu thư của ta nhất định sẽ bênh vực cho ta. Nhục nhã ta tức là nhục nhã tiểu thư của ta, cô gia của ta. Trung Vực Thánh Địa và Bát Quái Cổ quốc tuyệt đối không tha cho ngươi!
Trong lòng Chu Tư Tình có tự tin đó, nàng là thị nữ thiếp thân của Trung Vực Thánh Nữ, nói thẳng ra là thị nữ gả theo. Trung Vực Thánh Nữ và thái tử Bát Quái Cổ quốc có hôn ước, Chu Tư Tình sẽ theo Trung Vực Thánh Nữ gả đến Bát Quái Cổ quốc, tức là nàng sẽ thành tiểu thiếp của thái tử, không chừng có thể trở thành trắc phi.
Cho nên có Trung Vực Thánh Địa, Bát Quái Cổ quốc chống lưng, Chu Tư Tình sợ gì ai. Dù nàng không đánh lại Lý Thất Dạ nhưng Trung Vực Thánh Địa, Bát Quái Cổ quốc có rất nhiều lão tổ siêu mạnh. Với Trung Vực Thánh Địa, Bát Quái Cổ quốc thì giết một lão tổ của tiểu môn tiểu phái như Hộ Sơn tông không đáng là gì, như đập chết con ruồi.
Lý Thất Dạ lạnh lùng nói:
- Cút, còn dông dài sẽ lột sạch ngươi trần truồng treo trên cửa thành, cho người trong thiên hạ nhìn đã mắt.
Lý Thất Dạ nói làm Chu Tư Tình lạnh tóc gáy, rùng mình quay người chạy trốn, không dám ở lại lâu hơn một giây. Tu sĩ trẻ nam nữ khác cũng vội vàng chạy trốn.
Sau khi Chu Tư Tình bỏ chạy Trần Duy Chính thở phào một hơi, trong lòng có chút sung sướng. Kẻ ác có người ác trị, nhìn Chu Tư Tình kiêu ngạo vênh váo bị Lý Thất Dạ hù sợ chạy vắt giò lên cổ làm người hết tức.
Trần Duy Chính thầm lo lắng hỏi:
- Sư tổ, sau... sau năm ngày lỡ nhóm Giai Tuệ không đánh lại Chu Tư Tình thì sao?
Lý Thất Dạ dửng dưng nói:
- Vậy thì trách bọn họ học nghệ không tinh.
Lý Thất Dạ nhắm mắt lại như đã ngủ.
Trần Duy Chính cười khổ, bây giờ điều duy nhất gã có thể làm là cầu nguyện cho nhóm Quách Giai Tuệ, hy vọng bọn họ rèn luyện trong không gian sâu đó trở nên mạnh mẽ hơn, không thì năm ngày sau sẽ là kiếp nạn.
Trần Duy Chính cứ ngỡ năm ngày sau cuộc so tài lặng lẽ diễn ra, không ai chú ý. Vì đây chỉ là ân oán của mấy vãn bối, không tính là quyết chiến lớn gì, khó vào pháp nhãn các đại nhân vật đại giáo cương quốc.
Chu Tư Tình chạy trốn ra ngoài không bao lâu đã tuyên bố trong Luân Hồi Sơn thành:
- Bản cô nương sẽ chém bảy nhãi ranh Hộ Sơn tông, Trung Vực Thánh Địa ta sẽ diệt Hộ Sơn tông!
Nếu chỉ là ân oán cá nhân của mấy vãn bối, hai bên hăm dọa nhau, các cường giả hoặc đại nhân vật nghe chỉ cười bỏ qua, không để bụng. vì tông môn ít khi vì ân oán của vãn bối mà mở ra sát giới hoặc bùng nổ chiến trường.
Nhưng khi Chu Tư Tình buông lời hăm dọa thì khác.
Vì lực lượng giữa Trung Vực Thánh Địa và Hộ Sơn tông không bình đẳng. Trước vật khổng lồ như Trung Vực Thánh Địa thì Hộ Sơn tông là môn phái đã xuống dốc, chỉ là con kiến. Nói câu khó nghe một trưởng lão Trung Vực Thánh Địa tùy tiện ra tay có thể diệt gọn Hộ Sơn tông, nghiền nguyên Hộ Sơn tông thành tro.
Huống chi Chu Tư Tình là thị nữ thiếp thân của Trung Vực Thánh Nữ, nàng nói chuyện có sức nặng, thường đại biểu cho Trung Vực Thánh Nữ. Đệ tử bình thường trong Trung Vực Thánh Địa không bằng địa vị của nàng.
Chu Tư Tình hùng hổ tuyên bố:
- Năm ngày sau bản cô nương nhất định lấy Thánh Hiền Quan làm đồ cưới của tiểu thư!
Dường như Chu Tư Tình thò tay ra là có thể hái đầu nhóm Quách Giai Tuệ.
Nghe Chu Tư Tình nói, nhiều người thầm giật mình:
- Thánh Hiền Quan!
Có cường giả tu sĩ biết tin tức về Thánh Hiền Quan thì lòng rung động:
- Thánh Hiền Quan!
Có cường giả giật mình kêu lên:
- Thánh Hiền Quan của Hộ Sơn tông đã trở lại, sắp lập hiền giả sao?
Hộ Sơn tông đã xuống dốc, lưu lạc thành môn phái hạng ba. Nhưng trong Tiên Ma đạo thống có rất nhiều đại giáo cương quốc ấn tượng khắc sâu về tiên hiền của Hộ Sơn tông.
Trong thời đại Thủy Tổ Trường Sinh Lão Nhân luân hồi trọng sinh, chỉ có tiên hiền của Hộ Sơn tông mới có tư cách nghênh tiếp Thủy Tổ Trường Sinh Lão Nhân luân hồi chuyển kiếp, có địa vị vô cùng cao thượng trong Tiên Ma đạo thống.