- Tán nhân, hôm nay chúng ta tới nhà bái phỏng là muốn cầu hôn Dương Minh giáo.
Sau khi nhìn thấy Dương Minh tán nhân, Trường Sinh chân nhân nói thản nhiên:
- Tên đồ đệ này của ta có hứng thú với tán nhân. Chỉ biết nói rằng tán nhân xinh đẹp vô biên, quá hấp dẫn người khác, cho nên Trường Sinh cốc muốn liên hôn với Dương Minh giáo, đồ đệ của ta muốn cưới ngươi về nhà.
Có thể nói, ở điểm này Trường Sinh chân nhân rất giống Phạm Diệu Chân. Hai thầy trò nàng đều có tính cách như ma nữ, khó trách Trường Sinh chân nhân lại chọn Phạm Diệu Chân làm đại đệ tử, kế thừa y bát của nàng.
- Ngươi vẫn chưa tỉnh ngủ hả?
Dương Minh tán nhân chỉ lạnh lùng lườm Trường Sinh chân nhân.
Trên thực tế, bất kể Dương Minh tán nhân hay là Trường Sinh chân nhân, hai người các nàng đều là mỹ nữ tuyệt thế vô song, khuôn mặt của các nàng khiến cho vô số cô gái lu mờ. Thế nhưng lấy địa vị hôm nay của các nàng, điều khiến mọi người quan tâm đã không còn là khuôn mặt xinh đẹp của các nàng nữa.
- Sao hả? Không được sao?
Trường Sinh chân nhân cười trêu tức:
- Lẽ nào đồ đệ của ta không xứng với ngươi? Đồ đệ của ta hiện nay chính là đệ nhất cường giả Vạn Thống Giới, dư sức cưới ngươi. Ngươi làm về làm dâu cho Trường Sinh cốc cũng không oan ức ngươi. Đương nhiên, ta sẽ chiếm chút tiện nghi của ngươi, ngươi phải gọi ta một tiếng sư phụ. Không, phải là ngươi chiếm tiện nghi của ta, ta bị ngươi gọi già mất, ta trẻ tuổi xinh đẹp hơn ngươi mà.
Tính tình của Trường Sinh chân nhân chính là như vậy, đây cũng là một trong những nét quyến rũ của nàng.
Trường Sinh chân nhân nói vậy, Dương Minh tán nhân chỉ lườm nàng. Dương Minh tán nhân vẫn cao thượng xuất trần, nét đẹp của nàng làm cho tâm thần người ta chập chờn, thế nhưng cũng làm người ta không dám mạo phạm, chỉ có thể đưa mắt nhìn theo.
Lý Thất Dạ không bị ảnh hưởng, chỉ nhìn kỹ Dương Minh tán nhân, cẩn thận thưởng thức, ánh mắt rất tự tại, rất thoải mái. Ánh mắt càn quấy của Lý Thất Dạ giống như muốn nhìn thấu Dương Minh tán nhân từ trong ra ngoài.
- Ngươi xem xem, đồ đệ của ta thích ngươi biết mấy. Từ khi nhìn thấy ngươi thì ánh mắt của hắn không hề di chuyển, bị ngươi mê hoặc thần hồn chập chờn, làm cho người làm sư phụ như ta cũng phải phát ghen.
Khi Lý Thất Dạ cẩn thận thưởng thức Dương Minh tán nhân thì Trường Sinh chân nhân cười khẽ, nháy mắt.
Dương Minh tán nhân bị ánh mắt càn quấy, xâm lược của Lý Thất Dạ làm phát giận, trừng mắt nhìn Lý Thất Dạ. Dương Minh tán nhân cao thượng xuất trần như người cõi tiên không ăn khói lửa nhân gian, thế nhưng khi nàng giận dữ trừng mắt thì có mấy phần phong thái nữ nhi, khiến người ta thần hồn điên đảo.
Lý Thất Dạ chỉ cười tùy ý, nói rằng:
- Ta trước giờ chưa bao giờ cự tuyệt mỹ nữ cả. Như ngươi, nếu như chịu làm một nha đầu cạnh ta, thì ta có thể cân nhắc.
Lý Thất Dạ nói vậy làm cho Dương Minh tán nhân tức giận, lườm Lý Thất Dạ một cái, trong đôi mắt xinh đẹp có ba phần giận dữ. Vẻ sân si này càng làm cho nàng xinh đẹp tuyệt luân.
Cũng khó trách Dương Minh tán nhân tức giận. Dương Minh giáo chính là đệ nhất đạo thống ở Vạn Thống Giới. Dương Minh tán nhân là người cầm quyền Dương Minh giáo, quyền cao chức trọng, địa vị vô cùng cao quý. Bây giờ Lý Thất Dạ lại muốn nàng làm nha đầu, Dương Minh tán nhân không tức giận làm sao cho được?
- Đừng cáu.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Nhân lúc ngươi còn trẻ thì hãy đi theo ta. Đi theo ta, tương lai ngươi sẽ có cơ hội nhìn thấy phong cảnh tươi đẹp ở Tiên Thống Giới.
- Ý tưởng này không sai.
Trường Sinh chân nhân cười khẽ, giật dây Dương Minh tán nhân, cười khẽ nói rằng:
- Có ngươi hầu hạ đồ đệ của ta, sư phụ ta đây cũng cảm thấy yên tâm.
Dương Minh tán nhân lườm Trường Sinh chân nhân, lạnh nhạt nói rằng:
- Chú ý thân phận của mình.
Cái lườm mắt của nàng có ba phần quyến rũ, nàng vừa lườm tới, xương cốt người ta bủn rủn cả ra.
- Mỹ nhân, ngươi xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành như vậy, khiến vô số người thần hồn điên đảo như vậy, mà lại ở nơi này trông coi đèn dầu, thật là đáng tiếc, là phung phí của trời, chi bằng hãy đi theo đồ đệ của ta đi.
Trường Sinh chân nhân ôm vai Dương Minh tán nhân, tận tình khuyên nhủ.
Dương Minh tán nhân tức giận trừng nàng, dáng vẻ xinh đẹp tuyệt luân, khiến người ta thần hồn điên đảo. Nam nhân vừa nhìn thấy thì xương cốt bủn nhũn.
- Chỉ đùa một chút mà thôi.
Lý Thất Dạ rất tùy ý, nói rằng:
- Có điều, nếu như có cơ hội thì ngươi nên đi Tiên Thống Giới. Thủy tổ của các ngươi xuất thân từ Quang Minh Thánh Viện, có được chân truyền của Quang Minh Thánh Viên, bỏ cũ đổi mới, sáng tạo ra Dương Minh giáo. Nếu như thật sự có ngày đó thì ngươi nên ghé qua Quang Minh Thánh Viện, có lẽ sẽ có không ít lợi ích.
- Ngươi biết không ít nhỉ.
Dương Minh tán nhân nghe vậy, không khỏi nghiêm túc nhìn Lý Thất Dạ.
Thủy tổ Dương Minh giáo Vương Dương Minh rất là lợi hại, có rất nhiều chiến tích, từng để lại uy danh hiển hách.
Đồn rằng Vương Dương Minh tốt nghiệp từ Quang Minh Thánh Viện, có được chân truyền của Quang Minh Thánh Viện. Sau đó hắn thoát khỏi đại đạo của Quang Minh Thánh Viện, khai sáng đạo nguyên, trở thành thủy tổ, dùng [Minh Tâm Kinh] rèn đúc đạo thổ, sáng tạo ra Dương Minh giáo.
- Chuyện thiên hạ, có chuyện gì mà ta không biết chứ.
Lý Thất Dạ mỉm cười, nói rằng:
- Tỷ như Quang Minh Thánh Viện rất đáng để ghé qua. Huống chi, thủy tổ của Quang Minh Thánh Viện là một người rất thú vị.
Nói tới đây, hắn cười đậm.
- Viễn Hoang Thánh Nhân...
Ngay cả Trường Sinh chân nhân cũng nảy lòng kính trọng
- Quang Minh Thánh Viện.
Dương Minh tán nhân cũng lẩm bẩm.
Dương Minh tán nhân thật sự từng nghe qua Quang Minh Thánh Viện. Đây là một trong những đạo thống có uy danh lớn nhất Tiên Thống Giới, từng xuất hiện vô số thiên tài, có rất nhiều Chân Đế, thủy tổ xuất thân từ Quang Minh Thánh Viện.
Khiến người ta say sưa nhất chính là thủy tổ của Quang Minh Thánh Viện... Viễn Hoang Thánh Nhân. Đồn rằng ánh sáng của hắn chiếu khắp mọi nơi, phổ độ vạn giới, khiến cho hắc ám không chỗ ẩn náu.
- Đúng, là Viễn Hoang Thánh Nhân.
Lý Thất Dạ cười đậm. Đây là một người rất thú vị, đằng sau người này có một vài chuyện rất thú vị.
- Viễn Hoang Thánh Nhân, quang minh phổ chiếu, soi sáng vạn thế, phổ độ bát phương.
Ngay cả Dương Minh tán nhân cũng nói một cách kính trọng.