- Dù cho tiểu nhân một vạn lá gan cũng không dám giành báu vật với lão nhân gia người, dù lão nhân gia người có tha cho tiểu nhân một mạng.
- Trở về bị sư phụ biết tiểu nhân dám làm xằng làm bậy thì sẽ là người đầu tiên lột da, rút gân tiểu nhân. Dù tiểu nhân số lớn gặp lão tổ tông, e rằng lão nhân gia sẽ cho ta mãi mãi không bao giờ siêu sinh.
Mặt Thánh Lão Lục nhăn như bánh bao than khổ.
Hỏi sao Thánh Lão Lục không run? Vì Lý Thất Dạ nói Khải Vông là lão tổ tông nhà bọn họ, là Tiên Vương của tông môn họ.
Tưởng tượng xem Tiên Vương vô địch của họ bị Lý Thất Dạ nhắc rất nhẹ nhàng, gọi thẳng Khải Công. Đó là nhũ danh của Tiên Vương, trong tông môn bọn họ ít ai biết.
Người dám gọi thẳng nhũ danh Tiên Vương của bọn họ thì khủng bố biết bao, khí thế của Lý Thất Dạ không phải làm bộ, lloại tồn tại như cự phách thật sự hỏi sao Thánh Lão Lục không kính sợ? Có thể ôm đùi cự phách thế này đã là phúc ba đời Thánh Lão Lục tu được.
Lý Thất Dạ bật cười, tiếp tục đi sâu vào trong, Thánh Lão Lục vội chạy theo sau.
Khi bọn họ đi vào độ sâu nhát định thì nghe có tiếng xèo xèo, cơ thể Lý Thất Dạ không chịu nổi sương đen trong Cuồng Thần hung địa, da thịt bắt đầu khô.
Đạo hạnh của Lý Thất Dạ rất cạn, nhưng xác phàm của hắn hơn hẳn tu sĩ bình thường, hắn dù gì từng có bốn tiên thể đại thành.
Lý Thất Dạ mở mệnh cung ra, thả Kim Cương Thần, một trong Thập Nhị Thần Ma. Xèo một tiếng, người Lý Thất Dạ hợp nhất với Kim Cương Thần, trong phút chốc toàn thân hắn lấp lánh ánh sáng vàng, kim cương bất diệt. Sương đen Cuồng Thần hung địa khó thể tổn thương Lý Thất Dạ chút gì.
Nhìn Lý Thất Dạ hợp nhất với Kim Cương Thần, Thánh Lão Lục thầm giật mình:
- Đây là...!
Mặc dù đạo hạnh của Lý Thất Dạ bị hủy nhưng Thập Nhị Thần Ma là binh khí, uy lực của chúng nó còn đó. Dù Kim Cương Thần thu giấu thần uy nhưng Thánh Lão Lục nhìn ra được nó đáng sợ, đây là một tồn tại có thể đồ diệt thần ma.
Đạo hạnh của Lý Thất Dạ rất cạn, nhiều người nhìn ra được. Người kinh nghiệm phong phú nhìn thấu ngay Lý Thất Dạ vừa mới tu luyện Quy Phàm quyết không lâu, tu sĩ vừa nhập đạo sẽ bị đám tu sĩ gọi là ‘phàm nhân’.
Một phàm nhân mới bước vào tu đạo không bao lâu lại lấy ra thứ có thể đồ thần diệt ma, nếu ai khác có mặt chắc chắn sẽ bị hù nhảy dựng.
Lý Thất Dạ lấy báu vật nào ra Thánh Lão Lục cũng không kinh sợ, vì gã biết hắn là cự phách sâu không lường được. Nhưng khi thấy Kim Cương Thần vẫn làm Thánh Lão Lục ngạc nhiên.
Sau khi thấy Kim Cương Thần, Thánh Lão Lục vô cùng rung động:
- Chắc đây là thứ không thuộc về thế giới này.
Lý Thất Dạ gật đầu khen:
- Ánh mắt của ngươi rất sắc bén, kiến thức rộng.
Thập Nhị Thần Ma của Lý Thất Dạ đương nhiên không thuộc về thế giới này, có thể nói nó không thuộc về thế giới nào. Thập Nhị Thần Ma chế tạo từ tài liệu dư ra của Vạn Niệm Bình, nó tuyệt thế vô song.
Thánh Lão Lục cười toe, không khoe khoang, tiếp tục đi theo Lý Thất Dạ tiến lên.
Lý Thất Dạ cùng Kim Cương Thần dung hợp, không còn bị sương đen ảnh hưởng. Đạo hạnh của Thánh Lão Lục cực mạnh, ma khí thế này khó mà ảnh hưởng được gã.
Nhưng khi vào sâu, sương đen càng ngày càng lớn mạnh, thậm chí đen như mực. Thánh Lão Lục buộc phải lộ thần thông, toàn thân gã tỏa ánh sáng nhạt, ánh sáng có chút sắc đỏ, vô cùng thần thánh.
Khi cả người Thánh Lão Lục tỏa sáng, các đốm sáng nhạt hiện ra trên người gã, đốm sáng tựa như vảy rồng.
- Túi da của ngươi tốt thật.
Lý Thất Dạ nhìn đốm sáng trên người Thánh Lão Lục, khen:
- Huyết thống chân long tốt vậy lại chạy đi làm lưu manh, nếu Khải Công biết sẽ lột da ngươi ra.
Bị Lý Thất Dạ nói làm Thánh Lão Lục rất là lúng túng:
- Ha ha ha!
Thánh Lão Lục cười gượng:
- Đại nhân chê cười, ta chỉ đến hồng trần luyện một chút.
Thánh Lão Lục nhấn mạnh từ ‘luyện một chút’, vì gã đúng là lén chạy ra tông môn làm việc xấu. Nếu bị sư phụ biết những điều gã đã làm nhất định sẽ đánh gãy hai chân Thánh Lão Lục.
Thánh Lão Lục cười gượng lấy cớ ham chơi thoát tội:
- A, hơn nữa chút huyết thống chân long mỏng manh của tiểu nhân không lọt vào pháp nhãn của lão tổ tông, thật sự.
- Huyết thống mạch các ngươi luôn rất thuần, dù huyết thống chân long trên người của ngươi không đậm nhưng truyền thừa huyết thống lại thuần chính, có cơ hội phản tổ.
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:
- Có được huyết thống như vậy nhưng không chăm chỉ tu luyện lại chạy ra gian lận lừa gạt, ngươi nói xem nếu bị lão tổ tông của các ngươi phát hiện có lột da ngươi ra không?
Thánh Lão Lục cười gượng, mặt nhăn nhó.
Xuất thân của Thánh Lão Lục siêu kinh người, huyết thống rất cường đại. Trong huyết thống của Thánh Lão Lục ẩn chứa huyết thống chân long.
Huyết thống chân long, tưởng tượng xem nếu một tu sĩ có huyết thống chân long, dù mỏng manh mấy cũng sẽ được tông môn chú trọng bồi dưỡng. Vì có huyết thống chân long thì tương lai có cơ hội phản tổ, tương lai sáng lạn.
Thánh Lão Lục không chỉ là huyêt thống bản thân mạnh, trong huyết thống chứa huyết thống chân long. Tưởng tượng xem đệ tử như vậy đặt ở môn phái nào cũng sẽ được chú trọng tài bồi.
Thánh Lão Lục lén trốn ra tông môn đ chơi nhân gian, làm chuyện lừa lọc. Tuy Thánh Lão Lục không dám báo môn phái cho người ngoài nghe, nhưng bị trưởng bối biết chuyện thì như Lý Thất Dạ nói, lão tổ tông nhà bọn họ chắc chắn sẽ lột da gã ra.
Vì vậy Thánh Lão Lục giấu xuất thân của mình cực sâu, không chịu cho ai biết gốc gác của mình.
Khi Lý Thất Dạ dẫn Thánh Lão Lục vào nơi sâu nhát Cuồng Thần hung địa, sương đen đã đen như mực, không thấy rõ tình hình bốn phía. Dường như mọi thứ nơi đây bị song đen che lấp, bất cứ tồn tại nào đều không thể dòm ngó tình huống trong đó.
Lý Thất Dạ đột nhiên dừng bước nhìn chằm chằm khoảng không gần trước mắt. Tiếng ào ào vang lên, có thứ gì tuôn ra dưới lòng đất.
Thánh Lão Lục lập tức nhìn chăm chú, gần phía trước tuôn ra một nguồn suối nhỏ, nước suối chảy ra nhưng không phải suối trong vắt mà là máu đen đậm đặc.
Rào rào! Rào rào!
Nguồi suối không ngừng tuôn máu đen, chốc lát sau suối biến mất, máu đen vốn chảy trên mặt đất cũng biến mất theo nguồn suối.
Nhìn nguồn suối và máu đen biến mất, Thánh Lão Lục giật mình hỏi:
- Đó là thứ gì?
- Tử huyết.
Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:
- Ngày xưa Đệ Nhất Tiễn Tiên Đế không chỉ bắn chết Cuồng Thần còn tiêu trừ thần tính, không cho Cuồng Thần có cơ hội sống lại. Xác Cuồng Thần bị đinh vào lòng đất, trong năm rộng tháng dài bị oán niệm của Cuồng Thần, sát khí của Đệ Nhất Tiễn Tiên Đế ngâm trở thành tử huyết.
Nghe thế mắt Thánh Lão Lục sáng rực, khó thể kiềm nén nỗi lòng hưng phấn nói:
- Vậy tức là xác Cuồng Thần sắp xuất thế!
- Đúng vậy!
Lý Thất Dạ gật đầu nói:
- Thời gian dài qua đi, thời gian đã tiêu trừ Đệ Nhất Tiễn Tiên Đế phong sát, xác Cuồng Thần biến mất đã tới lúc xuất hiện.
Lý Thất Dạ đi tiếp.