- Cho dù là chân huyết Vạn Thống thì cũng đủ để lấy mạng của ngươi!
Đồ Đao Chân Thần giận dữ gầm lên, rít gào không cam lòng.
Mọi người nhìn Đồ Đao Chân Thần, lúc này một vài người nhìn ra, Đồ Đao Chân Thần trong trạng thái này không mạnh như bọn họ tưởng tượng.
Chúng lão tổ biết rõ, Lý Thất Dạ nói có đạo lý, giọt chân huyết của Đồ Đao Chân Thần tồn tại quá lâu, tuy có tầng tầng phong ấn, thế nhưng thần tính vẫn bị tổn thất. Quan trọng hơn là, giọt thủy tổ chân huyết này không phải là Khai Thiên Đao Tổ cấp bậc Đế Thống lưu lại, mà lưu lại khi còn ở Vạn Thống, nên sức mạnh thật sự bị xói mòn.
- Người si nói mộng.
Lý Thất Dạ cười cợt, nói chậm:
- Tới lúc ta thu hoạch rồi.
Nói xong, hai mắt lạnh buốt.
"Đùng ---" Trong nháy mắt, Lý Thất Dạ giống như nổ tung. Chớp mắt, thiên địa tối sầm, toàn bộ thế giới rơi vào bóng đêm vô cùng vô tận, toàn bộ thế giới không còn ánh mặt trời, mọi người không còn được nhìn thấy ánh sáng nữa, tất cả mọi người đều chìm trong bóng tối vô cùng vô tận.
- Xảy ra chuyện gì ---
Trong nháy mắt, toàn bộ thế giới lọt vào bóng tối, khiến cho tất cả mọi người ngơ ngác.
Bởi vì đây không phải là ảo giác. Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều bị nhấn chìm trong bóng tối, mãi mãi không thấy mặt trời, khiến mọi người cảm thấy tuyệt vọng.
"Bồng ---"
Trong nháy mắt, tử vong giáng lâm, mùi chết chóc tứ tán, tựa như có một vị thần linh ở thế giới cõi chết xuất hiện trước mặt mọi người.
Lúc này, một bóng người xuất hiện trước mặt mọi người, chỉ thấy người này đứng ở vị trí vừa rồi của Lý Thất Dạ.
Người này chính là Lý Thất Dạ. Thế nhưng, lúc này Lý Thất Dạ đã trở nên khác hẳn. Hắn giống như hóa thân của cái chết, không còn là một cơ thể sống nữa.
Trước đó, tuy rằng Lý Thất Dạ cực kỳ đáng sợ, thế nhưng dù sao hắn cũng là người sống.
Bây giờ Lý Thất Dạ không còn là người sống nữa. Hắn giống như tử thần, cơ thể là hóa thân của cái chết. Trong nháy mắt, hắn giống như hóa thành cội nguồn của cái chết. Chỉ cần hắn xuất hiện thì tất cả sự chết ở nơi đó đều bị hắn khống chế, hắn chính là cội nguồn của cái chết.
- Hắn... hắn còn là người sao?
Tuy rất nhiều tu sĩ cường giả từng nhìn thấy cái chết, thế nhưng nhìn Lý Thất Dạ khi này, tất cả mọi người đều run rẩy, nhất là đôi mắt chết chóc của Lý Thất Dạ, không ai dám nhìn thẳng vào nó, bởi vì mọi người cảm thấy nếu nhìn vào đôi mắt đó thì mình sẽ chết.
- Hắn... hắn... hắn chính là ma đầu... ma đầu người người tru diệt ---
Nhìn thấy Lý Thất Dạ trong trạng thái này, có một vị Chân Thần quát lạnh:
- Ác ma như thế, người người tru diệt!
Nghe tiếng quát chói tai của Chân Thần đó, Lý Thất Dạ nhìn sang. Khi hắn nhìn sang, cái chết lập tức bao trùm vị Chân Thần này.
"Xèo xèo xèo" Lúc này, chỉ thấy cơ thể của Chân Thần đó khô héo, giống như bị rút mất tính mạng, bị rút mất tất cả sinh cơ.
- Không ---
Vị Chân Thần này cảm nhận thấy sinh cơ của mình trôi mất, hắn hét lên, thế nhưng lại không thể thay đổi được gì.
Trong nháy mắt, vị Chân Thần này hóa thành thây khô, sau đó toàn thân vỡ vụn, hóa thành bột mịn tung bay theo gió, giống như chưa từng xuất hiện trong nhân thế.
Nhìn thấy vị Chân Thần này chớp mắt đánh mất tánh mạng, đánh mất tất cả sinh cơ, nháy mắt biến thành tro bụi, tất cả mọi người đều ngây ngốc.
Dõi mắt nhìn lại, chỉ thấy tử vong bao trùm, không hề có bất kỳ công pháp hay chiêu thức gì cả, cứ thế bị rút mất sinh mệnh, bị rút mất tất cả sinh cơ, nháy mắt bị chiếm đoạt tất cả mọi thứ, sau đó biến thành tro bụi.
Đây không phải là công pháp, nhưng càng kinh khủng hơn đó là ngươi không có cách phản kháng, cho dù trốn tránh ra sao thì cũng không thể, thậm chí ngươi còn không biết nên phản kháng như thế nào, nên trốn tránh như thế nào.
Tử vong... quyết định sự sống chết của một vị Chân Thần. Quá khủng khiếp, quá đáng sợ.
Nhìn cảnh này, tất cả mọi người lạnh gáy, không ai biết đây là gì.
- Đây... đây... công pháp này là gì?
Tất cả mọi người bối rối, tất cả mọi người đều ngoác miệng.
- Áo nghĩa tối cao.
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:
- Thế gian, có sống thì sẽ có chết. Nếu như thương thiên sáng tạo sinh mệnh, như vậy, lúc này ta chính là người cai quản tử vong! Chỉ có kẻ ngu xuẩn mới nghĩ rằng đây là ma công!
<!--[if!supportLineBreakNewLine]-->
<!--[endif]-->
Nhất thời, tất cả mọi người đều ngơ ngác nhìn Lý Thất Dạ, mọi người công biết thứ này có ý nghĩa gì.
- Có thật không?
Có người không tin lắm, thì thào hỏi lão tổ bên cạnh mình.
Lão tổ bên cạnh choáng váng nhìn Lý Thất Dạ, lâu sau mới thì thào rằng:
- Thứ này chỉ là truyền thuyết. Truyền thuyết là như vậy: chỉ có thương thiên mới có thể sáng tạo sinh mệnh. Nhưng có sống thì sẽ có chết. Nếu như ai đó thật sự nắm giữ tử vong, thì chính là áo nghĩa tối cao.
Thế nhưng, ngay cả lão tổ cũng không tin lắm, thế gian này thật sự có người nắm giữ tử vong sao?
Đương nhiên, tử vong mà Lý Thất Dạ nắm giữ khác với tử vong khắp thế gian. Thứ mà hiện tại Lý Thất Dạ đang dùng là một môn công pháp, là một trong những áo nghĩa tối cao.
Tử Vong... là bởi Lý Thất Dạ mở ra một trang mới cho Tử Thư, vì vậy sau này sẽ không còn có Tử Thư nữa mà chỉ có Tử Vong! Là một trong Cửu đại Thiên Thư mới.
Tử Vong, không cần dùng bất kỳ chiêu thức nào. Lúc này, Lý Thất Dạ hóa thân thành tử vong, Tử Vong đại đạo. Hắn có thể thu gặt sinh mệnh, rơi vào tay hắn, tất cả mọi thứ đều có thể tử vong!
Vì vậy, khi hắn nhìn tên Chân Thần nọ thì tử vong lập tức bao trùm lấy tên Chân Thần này. Sinh mệnh, sinh cơ của tên Chân Thần này đều bị Lý Thất Dạ thu gặt. Chỉ trong thời gian ngắn, tên Chân Thần này hóa thành bột mịn, biến thành tro bụi!
- Áo nghĩa tối cao cái thá gì chứ ---
Lúc này, Đồ Đao Chân Thần hét điên cuồng, gào nói:
- Ta không tin tà, giết!
Vừa nói xong, có tiếng "keng" vang lên.
Nháy mắt, Đồ Đao Chân Thần rút đao ra khỏi vỏ. Đây là một thanh đồ đao, đồ đao vừa ra khỏi vỏ, huyết quang soi sáng cửu thiên thập địa, toàn bộ thế giới như bị huyết quang bao trùm, vô cùng khủng bố, khiến người ta phải lạnh gáy.
Khiến người ta hoảng sợ nhất đó chính là bên dưới đồ đao có vô số oán linh kêu thảm thiết, như có trăm ngàn vạn tu sĩ bị tàn sát vĩnh viễn không siêu sinh, tất cả đều bị Đồ Đao Chân Thần tế luyện vào đồ đao của hắn.