Tần Kiếm Dao cũng là một cô gái xinh đẹp vô song, thế nhưng nét đẹp của Tần Kiếm Dao hoàn toàn khác với cô gái này.
Nét đẹp của Tần Kiếm Dao giống như một bức tranh thủy mặc, là một bức họa chỉ có rải rác một vài nét bút, rất là cổ kính, rất là xuất trần, cũng giống như thanh liên trong u cốc, vô cùng sướng mắt.
Mà cô gái này thì giống như một bức tranh sơn dầu đậm màu, vô cùng rực rỡ, vô cùng chói mắt.
Nếu như Tần Kiếm Dao khiến người ta vừa thấy đã sinh lòng ái mộ, khiến người ta say mê như tiên tử.
Vậy thì người con gái này lại khiến cho người ta tâm thần rung động, muốn chiếm làm của mình, bởi vì nàng quá quyến rũ.
- Hàm Ngọc công chúa giá lâm làm cho tiệc rượu càng thêm rạng rỡ.
Nhìn thấy cô gái này đi đến, Tần Kiếm Dao tự mình đón tiếp.
- Là công chúa Binh Trì thế gia Hàm Ngọc công chúa.
Lúc này có không ít người nhận ra lai lịch của cô gái này, cũng có không ít người tham lam nhìn nàng thêm mấy lần, không nỡ thu hồi ánh mắt.
Tuy rằng Binh Trì Hàm Ngọc rất quyến rũ, khiến người ta muốn chiếm làm của riêng. Thế nhưng cho dù trong lòng có tà niệm đi chăng nữa thì cũng không dám hành động.
Phải biết rằng Binh Trì Hàm Ngọc chính là thiên kim của Binh Trì thế gia, thực lực của nàng không phải là loại công chúa gặp rủi ro như Binh Trì Ánh Kiếm có thể so sánh. Nàng có thực lực rất mạnh, có rất nhiều binh khí vô địch, lúc giận lên thì có thể đồ thần, như vậy ai mà dám trêu chọc nàng chứ?
Huống chi nàng là vị hôn thê của Bát Trận Chân Đế, ai dám có ý đồ xấu với nàng thì chính là tự tìm đường chết. Một khi chọc giận bọn họ thì sợ rằng ở Cửu Bí đạo thống sẽ không còn nơi dung thân.
- Ta chỉ vừa mới tới Cửu Liên Sơn, vẫn chưa tìm chỗ ở lại. Nghe nói tiên tử cử hành thịnh yến, vì vậy tới xem.
Binh Trì Hàm Ngọc cười nói. Nụ cười của nàng như hoa hồng nở rộ, vô cùng kiều diễm, quyến rũ tận xương, khiến người ta không kiềm lòng được mà nuốt vài ngụm nước bọt.
Tần Kiếm Dao cùng Binh Trì Hàm Ngọc vốn đã quen biết với nhau, vì vậy gặp lại nhau thì hai người không hề xa lạ với nhau, chào hỏi lẫn nhau.
Lúc này Thang Hạc Tường, Mã Kim Minh cũng vội vàng đi tới chào hỏi. Còn Dương Bác Phàm thì không cần phải nói, hắn hành lễ vãn bối với Binh Trì Hàm Ngọc.
Trên thực tế Dương Bác Phàm không nhỏ hơn Binh Trì Hàm Ngọc là mấy. Có điều Binh Trì thế gia đã thông gia với Vạn Trận quốc, Binh Trì Hàm Ngọc chính là vị hôn thê của Bát Trận Chân Đế, tương lai sẽ là sư mẫu của Dương Bác Phàm, vì vậy hắn mới hành lễ vãn bối.
- Thiên Trập có khỏe không?
Sau khi Dương Bác Phàm đi tới chào hỏi thì Binh Trì Hàm Ngọc hỏi.
Thiên Trập chính là tên thật của Bát Trận Chân Đế. Đương nhiên, Binh Trì Hàm Ngọc gọi thẳng tên của hắn cũng không phải là chuyện gì to tát.
- Hồi công chúa điện hạ, sư tôn vẫn khỏe mạnh. Lão nhân gia hiện đang bế quan tìm hiểu Tru Tiên Cổ Trận.
Dương Bác Phàm vội vàng trả lời.
- Thiên phú của Thiên Trận hơn xa ta, ta tin tưởng khi hắn xuất quan thì cũng chính là ngày cổ trận đại thành.
Binh Trì Hàm Ngọc gật đầu, nói rằng.
Mặc dù hôn sự này là do lão tổ tông Binh Trì thế gia làm chủ, thế nhưng Binh Trì Hàm Ngọc không hề phản đối hôn ước này, trong lòng cũng cảm thấy rất thỏa mãn.
Dù sao thì Binh Trì thế gia cùng Vạn Trận quốc cũng môn đăng hộ đối, hơn nữa Bát Trận Chân Đế tạo hóa kinh người, trước đó bọn họ từng gặp mặt với nhau, ấn tượng hai bên cũng không kém. Cho nên khi hai nhà thông gia thì mọi chuyện đều êm xuôi, nàng cũng chịu gả, trở thành hoàng hậu của Vạn Trận quốc.
Còn đối với hôn sự trước đó nữa thì Binh Trì Hàm Ngọc đương nhiên cảm thấy bất mãn. Ngày đó khi biết mình gả cho một tên thái tử bất tài vô tích sự thì nàng hết sức bất mãn, phản đối kịch liệt.
Có điều khi đó Thái Thanh Hoàng vẫn còn sống, vẫn độc tôn thiên hạ, phản đối của nàng không hề có tác dụng.
Khi thái tử thượng vị trở thành tân hoàng thì Binh Trì Hàm Ngọc cũng vẫn còn bất mãn hôn sự này. Mặc dù gả vào hoàng cung là một loại vinh quang. Thế nhưng theo nàng thấy thì một tên nam nhân ngu ngốc vô năng, hoang dâm vô độ như tân hoàng căn bản không xứng với nàng. Thứ nam nhân lưu manh háo sắc như thế khiến nàng phát mửa. Huống chi hắn còn là một tên rác rưởi vô dụng, như thế làm sao có thể xứng với thiên chi kiêu nữ như nàng chứ.
Vì vậy khi đó Binh Trì thế gia lợi dụng sơ hở, dùng Binh Trì Ánh Kiếm thay nàng gả vào hoàng cung, gả cho tân hoàng.
Theo nàng thấy, tân hoàng vốn không xứng với nàng, là một con cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga.
- Chắc chắn.
Dương Bác Phàm tiếp lời.
Binh Trì Hàm Ngọc nhẹ nhàng gật đầu, nói rằng:
- Thiên Trập xuất quan chắc chắn sẽ kinh động thiên hạ. Tính toán thời gian thì hắn cũng sắp xuất quan rồi, ta nghĩ hắn nhất định sẽ đến Cửu Liên Sơn, ta sẽ thu xếp cho hắn một hai, để hắn có nơi gặp anh hào trong thiên hạ.
Nghe Binh Trì Hàm Ngọc nói vậy, không ít người khen ngợi, cũng không ít người đố kỵ.
Vưu vật gợi cảm quyến rũ như Binh Trì Hàm Ngọc khiến cho vô số người ti đập thình thịch, tiếc là không thể nào tiêu thụ được vưu vật này.
Vưu vật vừa gợi cảm quyến rũ, vừa hiền tuệ như thế, còn chưa gả tới Vạn Trận quốc thì đã giúp đỡ Bát Trận Chân Đế. Có thể lấy được vợ hiền như thế, vô số người cảm thấy đố kỵ Bát Trận Chân Đế.
- Nếu như công chúa đã tới rồi thì không ngại ngồi lâu hơn một chút.
Tần Kiếm Dao mời Hàm Ngọc công chúa.
- Cám ơn ý tốt của tiên tử. Thế nhưng ta vừa mới tới Cửu Liên Sơn, mà Thiên Trập cũng sắp xuất quan, vì vậy phải thu xếp một hồi. Hàm Ngọc không thể tiếp đãi chư vị, Hàm Ngọc kính mọi người một chén, mọi người không vui không về.
Lúc này Binh Trì Hàm Ngọc tự nhiên hào phóng, nâng rượu ngon lên, một hơi uống cạn. Khi bờ môi của nàng chạm vào ly rượu thì càng quyến rũ cực kỳ.
- Kính công chúa điện hạ, kính Chân Đế.
Mọi người đang có mặt ở nơi này đều vội vàng đáp lễ Binh Trì Hàm Ngọc, bầu không khí lên cao.
Mọi người vội vàng nâng chén, rất nhiều người một hơi uống cạn. Nhìn thấy Binh Trì Hàm Ngọc vừa xinh đẹp vừa có khí chất như thế, ai mà không ao ước chứ.
- Nơi này náo nhiệt thật nha, xem ra ta đã bỏ lỡ cái gì rồi.
Đúng lúc này, một giọng nói thản nhiên vang lên.