Mục lục
Đế Bá
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đại nhân vật thế hệ trước thì thào:

- Bá đạo, đây mới là bá đạo.

Lúc này nhiều người mới thật sự hiểu cái gì là bá đạo, chính là đây. Những gì Lý Thất Dạ làm lâm li chứng minh hai chữ ‘bá đạo’. Nói chuyện không hợp liền nghiền nát tất cả, mặc kệ là ai, mạnh kệ mạnh cỡ nào, không cần biết có lai lịch gì đều bị nghiền nát.

Có cường giả lẩm bẩm:

- Đệ Nhất Hung Nhân.

Cường giả chiêm nghiệm kỹ lại ngoại hiệu của Lý Thất Dạ, khó khăn lấy lại tinh thần, gã rùng mình sợ hãi nói:

- Thật sự là Đệ Nhất Hung Nhân, không uổng danh hiệu này.

Lúc này bọn họ đều cảm thấy không có danh hiệu nào thích hợp với Lý Thất Dạ hơn, danh hiệu Đệ Nhất Hung Nhân là hợp hắn nhất.

Trước đó mọi người đều biết Lý Thất Dạ gọi là Lý Thập Ức, nhưng giờ ngẫm lại danh hiệu Đệ Nhất Hung Nhân mới càng thích hợp, càng thể hiện sự bá đạo, vô địch của Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ rút tay về, hờ hững hỏi:

- Còn ai muốn phát biểu cao kiến không?

Xem dáng vẻ của Lý Thất Dạ dường như hắn chỉ đập chết một, hai con ruồi, chuyện cỏn con không đáng kể, hắn chẳng rung động chút nào.

Lời nói hờ hững của Lý Thất Dạ làm tất cả những người có mặt liếc nhau.

Giờ phút này còn ai dám nói gì nữa? Dù có người thật sự khó chịu với Lý Thất Dạ, dù có ý kiến gì cũng không dám hé răng.

Đại Giác Thiền Sư, Minh Vương Phật, Kim Biến Chiến Thần là vết xe đổ, nếu họ vẫn không biết tiến lùi thì kết cục của Đại Giác Thiền Sư sẽ gán lên bọn họ.

Đại Hắc Ngưu e sợ thiên hạ không loạn cười gian nói:

- Ha, mọi người có cao kiến gì cứ nói thoải mái. Ta tin tưởng đại thánh nhân là người nghe ý dân, mọi người có ý kiến chính xác gì chắc chắn đại thánh nhân sẽ rất vui vẻ chấp nhận.

Những người có mặt ở đây không ngốc, tất nhiên sẽ không tin lời của Đại Hắc Ngưu.

Lý Thất Dạ cười gật đầu nói:

- Tốt lắm, nếu mọi người không có cao kiến gì thì được rồi.

Trong đám người chỉ có mình Ngũ Hành Thiên Nữ Huệ Thanh Tuyền không bị ảnh hưởng. Chính Thái Doãn Hỉ cũng rung động trong lòng, Lý Thất Dạ vừa ra tay là lão hiểu ngay dù có dốc hết sức cũng không đánh lại hắn nổi.

Trước đó Đại Hắc Ngưu, Ngũ Hành Thiên Nữ Huệ Thanh Tuyền nhiệt liệt đề cử Lý Thất Dạ, cực kỳ tôn sùng hắn. Thái Doãn Hỉ vì nể mặt cả hai chứ trong lòng không rõ ràng Lý Thất Dạ mạnh cỡ nào, ghê gớm bao nhiêu. Thái Doãn Hỉ cho rằng Lý Thất Dạ rất mạnh, chắc hắn có điểm nào cực kỳ ghê gớm, nếu không đã chẳng được Đại Hắc Ngưu, Ngũ Hành Thiên Nữ tôn sùng.

Nhưng giờ phút này Lý Thất Dạ vừa ra tay để lại ấn tượng vô cùng sâu sắc cho Thái Doãn Hỉ, dù lão là Chí Tôn Trường Tồn cũng thấy nổi da gà. Trong lòng Thái Doãn Hỉ rất rõ ràng Lý Thất Dạ là người có thể sánh ngang với Kim Quang Thượng Sư, thực lực của hắn mạnh không thua gì y, thậm chí mạnh hơn vài phần.

Tưởng tượng xem một người trẻ tuổi trước đó từng không tiếng tăm gì hiện tại đột nhiên xuất hiện, mạnh mẽ vô địch như vậy làm Thái Doãn Hỉ thầm rung động. Khoảnh khắc này Thái Doãn Hỉ mới thật sự nhận ra người trẻ tuổi này cực kỳ đáng sợ, khủng khiếp đến mức khiến người không thể nghiền ngẫm.

Lý Thất Dạ thu về tầm mắt, hắn cười nhìn Thái Doãn Hỉ:

- Được rồi Quan Thủ đại nhân, chúng ta hãy tâm sự về tảng đá này đi.

Thái Doãn Hỉ cúi gập người vái liên tục:

- Không biết công tử có cao kiến gì? Doãn Hỉ rửa tai lắng nghe.

Lúc này Thái Doãn Hỉ cung kính là phát ra từ tận đáy lòng, lạy dài Lý Thất Dạ không phải vì Đại Hắc Ngưu, cũng không vì Ngũ Hành Thiên Nữ, chỉ vì hắn mạnh, đáng giá lão tôn kính.

Lý Thất Dạ cười khẽ:

- Không có cao kiến gì, ta không cần tảng đá này. Ta có thể mở nó ra cho ngươi, nhưng trên đời không có bữa cơm miễn phí, ta chỉ muốn một thứ của ngươi.

Thoáng chốc mọi người nín thở nhìn Thái Doãn Hỉ, Lý Thất Dạ không muốn tảng đá này đối với đám người là điều quá tuyệt vời.

Thái Doãn Hỉ vội hỏi:

- Không biết công tử muốn vật gì? Miễn ta lấy ra được thì chắc chắn không từ chối.

Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:

- Không vội, đến lúc đó ta nói cho ngươi biết cũng không muộn. Nếu ngươi đồng ý thì gật đầu là được.

Thái Doãn Hỉ do dự:

- Cái này...

Thái Doãn Hỉ không biết Lý Thất Dạ muốn cái gì, lỡ thứ hắn muốn mà lão không thể cho thì sao? Ví dụ Lý Thất Dạ muốn lấy mạng của lão, hoặc nguyên Thiên Tiệm, Thiên Hùng quan, Thái Doãn Hỉ không thể cho hắn thứ như vậy.

Thái Doãn Hỉ do dự liếc hướng Ngũ Hành Thiên Nữ.

Ngũ Hành Thiên Nữ Huệ Thanh Tuyền bình tĩnh nói:

- Quan Thủ đại nhân, nếu Lý công tử thật sự muốn một thứ, ta tin Lý công tử không cần trả giá với đại nhân cũng có thể lấy được. Nếu giây phút đó đến thì không thể theo ý đại nhân. Lý công tử đã muốn thương lượng với Quan Thủ đại nhân tức Lý công tử không có ác ý, cũng vì lòng tôn kính với Quan Thủ đại nhân.

Ngũ Hành Thiên Nữ nhìn thấu suốt, một câu điểm tỉnh Thái Doãn Hỉ, khiến lòng lão rung lên. Nếu Lý Thất Dạ thật sự muốn thứ gì trong tay Thái Doãn Hỉ, hắn cứng rắn cướp, dù lão mạnh nhưng lúc này không tự tin có thể ngăn được hắn.

Nam nhân này sâu thăm thẳm khiến người không cách nào suy đoán hắn mạnh đến mức nào.

Lý Thất Dạ vỗ tay cười to bảo:

- Nói hay lắm, hay lắm! Nữ nhân thông minh như nàng đúng là hiếm có, ta ngày càng thích nàng.

Huệ Thanh Tuyền vẫn ưu nhã như vậy, ung dung đáp:

- Đa tạ đạo huynh nâng đỡ.

Thấy Lý Thất Dạ, Huệ Thanh Tuyền thân thiết ám muội làm bao nhiêu thiếu niên thiên tài nỗi lòng phức tạp rồi lại bất lực. Nếu là lúc trước có người sẽ lên tiếng châm biếm vài câu, nhưng bây giờ ai muốn kiếm chuyện với Lý Thất Dạ thì phải cân nhắc lại bản thân đã.

Nên dù một số thiếu niên thiên tài trong lòng rất ghen tỵ, rất gai mắt Lý Thất Dạ, xúc động nghiến răng nghiến lợi nhưng chỉ có thể nuốt cơn tức vào lòng.

Lý Thất Dạ mỉm cười hỏi:

- Suy xét thế nào? Ta không có kiên nhẫn.

Thái Doãn Hỉ hít sâu, lạy dài:

- Nếu vậy thì mời công tử ra tay mở đá này cho thiên hạ. Miễn công tử có cần, dù là cái gì ta đều cam nguyện hai tay dâng lên.

Thái Doãn Hỉ biết thứ Lý Thất Dạ muốn, dù lão không chịu cũng vô ích. Nếu Thái Doãn Hỉ từ chối thẳng thừng thì cuối cùng lão vẫn bị tổn thất lớn nhất.

Lý Thất Dạ nhìn Thái Doãn Hỉ, cười nói:

- Ngươi không ngốc.

Thái Doãn Hỉ hiểu ý Lý Thất Dạ, thầm ớn lạnh:

- Công tử khích lệ.

Thái Doãn Hỉ đã nhận ra nếu vừa rồi lão từ chối chắc chắn Lý Thất Dạ sẽ ra tay. Mặc kệ Thái Doãn Hỉ có đồng ý hay không thì Lý Thất Dạ sẽ cứng rắn cướp món đồ, khi đó lão có muốn tìm hắn nói điều kiện cũng không có cơ hội.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK