Mục lục
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 107

Theo Trần Ngọc Thuý, Tô Kim Như cũng đau đến mức lăn lộn dưới đất.

Trên trán Tô Cảnh Đình có những giọt mồ hôi to như hạt đậu chảy xuống, có điều ông ta là đàn ông, cho nên chịu đựng giỏi hơn hai người kia.

Lúc này, Tô Nhược Hân nằm trên giường là người khoẻ mạnh nhất.

Trần Ngọc Thuý thật sự đau không chịu được nữa, bà ta hét to: “Tô Thanh Hà, con mau đi cởi trói cho nó, tháo băng dính xuống, mau để nó sử dụng vu thuật giải trừ bệnh đau của mẹ, nếu không mẹ sẽ đau chết mất, mẹ không còn muốn sống nữa.”

“Chị, chị mau lên, em cũng đau.” Tô Kim Như cũng không khỏi hét lên.

Nhưng lúc này, Tô Thanh Hà đã đi đến phòng của Tô Nhược Hân để tắm từ lâu.

Đến tháng cũng không có gì phải sợ, mẹ cô ta nói có thể chiến đấu đẫm máu, cho nên cô ta cũng sẽ làm thế, cô ta phải ăn diện thật đẹp, cô ta không tin tối nay không thể nắm được người đàn ông lạnh lùng Hạ Thiên Tường kia trong lòng bàn tay.

Người ta luôn nói người đàn ông càng lạnh lùng sẽ càng thương vợ, cô ta gả cho Hạ Thiên Tường, sau này sẽ có phúc hưởng không hết.

Cô ta ở bên này vui vẻ tắm rửa thơm tho, cho nên hoàn toàn không nghe thấy tiếng hô to của Trần Ngọc Thuý và Tô Kim Như.

Nhưng dù cô ta có tắm thế nào cũng không thể khử đi mùi máu tanh trên người.

Mùi của kinh nguyệt luôn rất khó chịu.

Càng tắm càng cau mày.

Hơn nữa, sao lần này cô ta lại ra nhiều thế?

Trong lúc tắm vòi sen máu cũng chạy dọc theo chân.

Trước giờ chưa bao giờ nhiều như thế.

Tô Thanh Hà cảm thấy sợ hãi.

Tắm xong bèn vội vàng thay một bộ đồ ngủ hai dây gợi cảm rồi đi ra ngoài.

Hơn nữa còn sử dụng băng vệ sinh dày nhất.

Nhưng dù thế cũng không chặn được lượng kinh nguyệt, thật sự là quá nhiều, cô ta cảm thấy nó như nước chảy vậy.

Như thế nếu Hạ Thiên Tường thật sự đến đây, thì không phải là đại chiến đẫm máu mà là đại chiến trên sông.

Cô ta vốn định trong bóng tối nước chảy thành sông với anh, nhưng bây giờ ra nhiều như thế, với sự thông minh của Hạ Thiên Tường, anh không thể nào không cảm nhận được.

Nhìn thấy một miếng băng vệ sinh đã ướt đẫm, Tô Thanh Hà sợ đến mức mở cửa chạy ra ngoài: “Mẹ, nhiều lắm nhiều lắm, phải làm sao đây?”

Kết quả cô ta còn chưa chạy đến phòng của mình đã thấy Trần Ngọc Thuý và Tô Kim Như lăn lộn dưới đất, còn có Tô Cảnh Đình đang tái mặt day trán: “Có chuyện gì thế?”

“Thanh Hà, mau cởi băng dính trên miệng nó xuống, để nó giải vu thuật, nếu nó không chịu giải thì đánh chết nó cho mẹ.” Trần Ngọc Thuý vừa rên rỉ vừa ra lệnh cho Tô Thanh Hà, bà ta thật sự đau đến mức không chịu được nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK