Chương 25
Những người sống trong khu biệt thự đều là người giàu có quyền thế, mỗi nhà đều có xe hơi riêng ra vào, có nhà còn hơn thế có hẳn phi cơ trực thăng, Phương Tấn cũng không nói dối, trong khu biệt thự không có xe buýt công cộng.
Còn xe taxi, nếu do người sống trong khu gọi xe thì vẫn có.
Nhưng bắt đầu từ sáng hôm nay, sau này sẽ không cho phép có nữa.
Chuyện này, anh ta tuyệt đối không nói cho Tô Nhược Hân.
“Đưa tôi tới trường.” Tô Nhược Hân chỉ đành chấp nhận lên xe.
Nhưng, mới ra khỏi khu biệt thự, vừa thấy xe buýt công cộng, Tô Nhược Hân đã kêu ngừng: “Tôi muốn xuống xe.”
“Này….”
“Uy, anh đây là cãi lời tôi đúng không?”
“Cô Tô, không phải.” Phương Tấn nhìn Tô Nhược Hân, nhớ tới lời dạy dỗ tối hôm qua, nào dám cãi lời, chỉ đành ngừng xe ở ven đường, sau đó trơ mắt nhìn Tô Nhược Hân xuống xe, rời đi.
Mà anh ta, căn bản không dám cứ như vậy bỏ Tô Nhược Hân lại.
Chỉ đành lái xe chạy bám theo sau Tô Nhược Hân.
Sau đó cô lên xe buýt công cộng, anh ta cũng theo đuôi phía sau xe buýt công cộng, mãi đến khi Tô Nhược Hân đi vào cổng trường trung học Khải Mỹ, Phương Tấn mới trở về báo cáo nhiệm vụ.
Anh ta mồ hôi nhễ nhại, cô Tô không ngồi xe anh ta còn làm khó anh ta hơn so với ngồi xe anh ta chở.
Anh ta cũng thật hết cách mà.
Trường trung học Khải Mỹ hôm nay rất náo nhiệt.
Nhưng chỉ giới hạn ở trong ký túc xá nữ.
Sáng tinh mơ, mấy chiếc xe đậu trước ký túc xá.
Tô Nhược Hân tò mò hỏi dì quản lí kí túc xá: “Đây là sắp sửa sang lại sao?” Xe nào xe nấy đều là vật liệu sửa sang, rõ ràng chính là vậy.
“Ừ, ký túc xá nữ phải sửa sang.”
“Ách, vật liệu mới hoàn toàn, có thể chứa Formaldehyde không?” Tô Nhược Hân có hơi lo lắng cho cơ thể vẫn còn yếu chưa khoẻ của mình.
“Không đâu, đều là vật liệu tốt nhất, kiểm tra Formaldehyde không thành vấn đề mới đưa tới.” Dì quản lí kí túc xá cũng tán thành sửa sang ký túc xá, chứ kí túc xá quá cũ rồi.
Tô Nhược Hân gật đầu, lập tức cảm thấy những vật liệu sửa sang này chắc chắn rất mắc.
Nhưng mắc hay không không liên quan tới cô.
Tô Nhược Hân đắc ý trở lại ký túc xá.
Hơi luyến tiếc, không muốn cởi quần áo mới trên người ra, chỉ có cuối tuần có thể mặc chút, bình thường từ thứ hai tới thứ sáu, tối chủ nhật đều phải mặc đồng phục trường.
Còn có, mấy năm nay, bởi vì trong nhà cô là nhỏ nhất, ba mẹ chưa từng mua quần áo mới cho cô, quần áo cô mặc đều là đồ của Tô Kim Như, Tô Thanh Hà mặc chật hoặc là đã cũ.
Đây là bộ quần áo mới đầu tiên kể từ khi cô có thể nhớ được.