Chương 59
“Cút.” Hạ Thiên Tường không quay đầu nhìn lại, chỉ dựa vào tiếng bước chân mà nhận định người bước vào phòng là Phương Tấn.
Phương Tấn sờ sờ đầu, chợt nhận ra cậu Hạ-người trước kia toàn trí toàn năng trong mắt mình, hóa ra lại là một tên ngốc khi theo đuổi phụ nữ.
Những lời này, Phương Tấn chỉ dám nghĩ trong lòng, tuyệt đối không dám nói ra.
“Cậu Hạ, lúc tôi vừa vào có nhìn thấy Tô Thanh Hà đứng lưỡng lự trước cổng biệt thự, tôi sợ cô ấy…”
Phương Tấn còn chưa kịp nói dứt câu, bóng dáng cao lớn của Hạ Thiên Tường đã đi lướt qua anh ta, sau đó bước nhanh vào thang máy.
Khi Phương Tấn đuổi theo ra ngoài, Hạ Thiên Tường đã biến mất.
Chiếc Bugatti Veryon màu đen lao nhanh ra khỏi cổng biệt thự như một mũi tên.
Màu mắt Hạ Thiên Tường càng lúc càng tối dần lại.
Chỉ đến khi nhìn thấy bóng dáng nhỏ nhắn quen thuộc ở ven đường, anh mới nhẹ nhõm nở một nụ cười hời hợt, sau đó chậm rãi đi theo sau Tô Nhược Hân.
Khoảng cách từ tòa nhà 888 đến cổng chung cư là 1km, mọi khi Hạ Thiên Tường lái xe sẽ đạp nhanh chân ga phóng về phía trước, vậy nên anh luôn cảm thấy đoạn đường này rất ngắn.
Nhưng lúc này, anh lại cảm thấy nó vô cùng dài.
Bóng lưng người con gái bước từng bước lẻ loi và cô độc, khiến cho người khác thấy thương cảm.
“Brừm brừm…” Một chiếc xe ô tô đang chạy phía đối diện nhìn thấy xe anh liền lên tiếng chào hỏi.
Hạ Thiên Tường không để mắt đến, vẫn tiếp tục chạy xe theo sau cô gái phía trước.
Tô Nhược Hân lúc này mới nhận ra có điều gì đó không ổn ở phía sau lưng mình.
Ngay khi quay lại, cô nhìn thấy chiếc Bugatti Veryon thu hút mọi ánh nhìn của Hạ Thiên Tường.
Cô đã từng ngồi trên chiếc xe đó.
Đó là xe của Hạ Thiên Tường.
Lần trước chị Tô Thanh Hà của cô đã lái chiếc xe này đi đón cô.
Nhìn thấy hai chiếc xe đi ngược đường chuẩn bị lướt qua nhau, cô vô thức lùi lại một bước, đứng vững ở bên đường.
Cô chỉ muốn đợi cho chiếc xe đi qua mình rồi mới đi tiếp.
Nhưng không ngờ khi cô dừng lại, chiếc Bugatti Veryon ở phía sau cũng dừng lại.
Một người, một xe, dừng lại một lượt bên lề đường.
“Anh tư, là anh sao?” Chiếc xe Maserati màu đỏ chói mắt đang lao tới cũng dừng lại, cửa sổ từ từ hạ xuống, bên trong là một người phụ nữ xinh đẹp và quyến rũ.
Hạ Thiên Tường cũng hạ cửa kính xe xuống, nhưng lại giả điếc làm ngơ trước lời chào lịch sự kia, ánh mắt cứ chăm chăm nhìn vào Tô Nhược Hân.
Tô Nhược Hân cau mày, lúc này cô mới phát hiện dường như Hạ Thiên Tường từ nãy đến giờ luôn lái xe đi theo sau mình.
Quả nhiên, ngay khi cô quay người lại tiếp tục bước đi, chiếc xe đáng ghét đó lại đi theo sau cô.
Người phía trước đi, người phía sau bám đuôi theo.