Chương 94
“Vâng, cháu về rồi.” Tô Nhược Hân khẽ xoay người, váy trên người nhẹ nhàng bay lên, váy này nhẹ mà không rũ, chất lượng Chanel quả nhiên không thể hoài nghi.
“Đi đi, ký túc xá của cháu đã hoàn toàn tu sửa lại xong rồi, mau đi xem xem, có ý kiến gì thì mau chóng đề xuất, có thể cải tạo.”
“Dạ.” Tô Nhược Hân cười chạy lên cầu thang.
Lúc vào hành lang, tâm trạng càng tốt, hành lang tầng của cô thật sự trang trí rất xinh đẹp.
Màu xanh mộng ảo, rất tốt cho mắt.
Lấy chìa khóa mở cửa, lập tức, Tô Nhược Hân liền ngây người.
Quay đầu nhìn số cửa, cô thật sự không đi nhầm, căn phòng này quả thật là ký túc xá của cô.
Nhưng bên trong, nào còn như ký túc xá chứ, là phòng công chúa, nhưng là phòng công chúa bốn người mà thôi, thật xinh đẹp.
Tô Nhược Hân ngây người đứng đó, ngờ nghệch nhìn ký túc xá đã từng vô cùng quen thuộc lúc này lại cực kỳ xa lạ.
Cô xông tới vị trí của mình, những đồ trang trí nhỏ cô thích trước đó vẫn còn.
Không hề thay đổi.
Thay đổi là giường, còn có bàn, còn có tường, đều sơn mới hoàn toàn.
Ngay cả sàn cũng lót thảm.
Trong góc có máy hút bụi thông minh hoàn toàn tự động.
Sau này ngay cả quét dọn cũng giảm bớt.
Tô Nhược Hân ấn nút mở, máy hút bụi liền bắt đầu hoạt động.
Wa, mặt mày cô cười cong cong.
Phòng ký túc xá này thật là…
Thoải mái nằm lên giường của mình.
Đệm giường cũng đổi, còn tốt hơn cái cô dùng ở nhà họ Tô, cảm xúc mềm mại, rất thoải mái.
Tô Nhược Hân cầm một quyển sách sang, ra vẻ đang đọc sách.
Quá thoải mái rồi.
“Nếu có thêm cây nước nóng lạnh thì tốt rồi.” Tô Nhược Hân lầm bầm.
Đang nghĩ, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.
“Ai vậy?”
“Kiểm tra công trình, phiền mở cửa kiểm tra một chút.”
“Ồ.” Tô Nhược Hân bò dậy, chỉnh lại váy trên người, mới mở cửa.
“Xin chào hiệu trưởng Thạch.” Tuy nhiên, lúc cô nhìn thấy người đàn ông phía sau hiệu trưởng Thạch, thì cả kinh, Hạ Thiên Tường, lại là anh: “Anh…”
“Cậu Hạ là người đề xuất thi công công trình lần này, cho nên, phòng ký túc xá của các em được tu sửa lại xong rồi, trường đặc biệt mời cậu ấy tới nghiệm thu thành quả, cậu Hạ, cậu xem hài lòng chứ?”
Hiệu trưởng Thạch khách sáo hỏi Hạ Thiên Tường.
Ánh mắt Hạ Thiên Tường xuyên vào ký túc xá của Tô Nhược Hân, khẽ nói: “Tôi có thể vào xem thử sao?”