Mục lục
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 88

“Tôi nói lại lần nữa, buông tay.” Lão hổ không phát uy, xem cô thành mèo bệnh sao? Cô chỉ không muốn dùng công lực đã chịu tổn thương thôi.

Nhưng không đại biểu rằng cô yếu ớt mặc người bắt nạt.

Cùng lắm lại trở nên suy yếu, cô lại mượn Hạ Thiên Tường ngọc vài lần thôi.

“Lên xe.” Trần Ngọc Thúy ép buộc kéo cô ép cô lên xe.

Mà sau lưng, Tô Kim Như cũng giúp đỡ Trần Ngọc Thúy đẩy cô, Tô Cảnh Đình đương nhiên đã lên xe vào khoang lái đợi lái đi, ba người phân công tư thế nhất định phải dẫn cô về nhà họ Tô.

Xung quanh, người hóng hớt ngày càng nhiều.

Nhưng mà, học sinh trong trường đều quen biết lẫn nhau, biết Trần Ngọc Thúy và Tô Cảnh Đình thật sự là ba mẹ Tô Nhược Hân, chỉ có thể bàn tán một chút, căn bản không tiện giúp đỡ.

Người nhà người ta tranh chấp nội bộ, người ngoài giúp thế nào cũng không đúng.

Dù sao thì người nhà đấu xong lại nhanh chóng hòa hảo như lúc đầu.

Đến lúc đó, ngược lại là những người hiện tại bước ra giúp đỡ không đúng.

Thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện.

Tô Nhược Hân cắn răng, xem ra, cô chỉ có thể tự cứu mình.

Híp mắt, Tô Nhược Hân đang muốn ra tay, đã nghe thấy tiếng gầm lên: “Dừng tay.”

“Kêu cái gì? Người ngoài như ông quản được sao? Tô Kim Như, dùng sức, Tô Nhược Hân, con lên xe cho mẹ.” Trần Ngọc Thúy gào lên như người đàn bà chanh chua.

Công ty nhà họ gần đây liên tục xảy ra vấn đề, dù Lục Diễm Chi bù đắp 300 tỷ cũng vẫn không thể thả lỏng.

Cho nên, bà ta hiện tại chỉ cảm thấy để Tô Thanh Hà gả cho Hạ Thiên Tường mới là phương pháp quang tông diệu tổ nhất.

Cũng là phương pháp một lần vất vả suốt đời nhàn nhã.

Ôm được đùi Hạ Thiên Tường, nhà họ Tô sau này không cần sầu lo gì nữa.

Nhưng chàng rể đó từ khi tỉnh lại liền không hề gọi điện cho Tô Thanh Hà, thế này không được, phải nhanh chóng tiến hành hôn sự của Tô Thanh Hà và Hạ Thiên Tường, tuyệt đối không thể kéo dài nữa, nếu không chính là đêm dài lắm mộng.

“Nơi này là trung học Khải Mỹ, chỗ này ngoài cổng lớn cũng thuộc khu trường học trung học Khải Mỹ, là hiệu trưởng, bà nói tôi có quyền bảo vệ học sinh trường mình không? Tô Nhược Hân là học sinh của trung học Khải Mỹ, các người buông em ấy ra.”

“Chúng tôi là ba mẹ nó, cuối tuần không có tiết, tôi tại sao không thể dẫn con gái mình về nhà?” Trần Ngọc Thúy mới mặc kệ, dù sao, nhất định phải dẫn Tô Nhược Hân về nhà, lại kêu cô gọi điện thoại mời Hạ Thiên Tường đến, vậy là hoàn mỹ.

Ảo tưởng mình sắp trở thành thông gia nhà họ Hạ, Trần Ngọc Thúy cười như nở hoa, nói gì cũng không thể buông Tô Nhược Hân ra.

“Tô Nhược Hân đã qua mười tám tuổi, em ấy là người trưởng thành, các người không có quyền cưỡng ép dẫn em ấy đi, nếu còn làm loạn, tôi sẽ báo cảnh sát.” Hiệu trưởng Thạch nói, thật sự lấy điện thoại ra.

“Trước đây tôi đã nghe nói ba mẹ Tô Nhược Hân đối xử với cô ấy không tốt, quần áo của cô ấy đều là mặc đồ chị không cần, ăn cơm trước nay đều tìm hàng quán rẻ nhất, có lúc chỉ ăn bát mì với rau xanh, vô cùng đáng thương.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK