Thời tiết mùa đông ở thành Thanh Long thì cực kỳ khó gặp. Hơn nữa, phương Đông ở phía chân trời tràn ngập một chút màu tím đầy mị hoặc, nồng đậm hơn xa lúc bình thường rất nhiều lần!
Mà ngay cả những quý tộc hào môn sáng sớm cũng đang quan sát cảnh tượng dị thường này. Có rất nhiều người cho rằng, đây là dấu hiệu báo trước điềm lành từ trên trời!
- Tiểu thư, ngài mau đến xem kìa! Đẹp quá nha!
Một thị nữ của một nhà giàu có đứng trước cửa sổ kêu tiểu thư với vẻ hưng phấn.
- Nha đầu chết tiệt kia, ngươi càng ngày càng không có quy củ, la cái gì chứ!
Một cô gái xinh đẹp đang khoát một bộ áo da cừu lộng lẫy, từ trong phòng đi ra với vẻ lười biếng, thoáng ngẩng đầu, lại bị màu tím kinh người ở chân trời làm cho kinh sợ, miệng anh đào nhỏ khẽ nhếch, chậm rãi nói:
- Thật đẹp quá!
- Lão gia, ngài nhất định phải nhanh tới đây xem, nếu không một lát nữa mặt trời xuất hiện thì sẽ không còn cơ hội để xem.
- Phụ thân! Phụ thân! Ngài mau đến xem, chân trời thật xinh đẹp!
- Bệ hạ, người xem, đây chính là điềm lành từ trời đấy! Nhất định thái tổ hoàng đế biết được nửa năm buồn rầu của ngài nên hiển thánh!
Lý công công đã rất lâu không thấy, mặt đầy vẻ nịnh bợ nói với hoàng đế.
Đương kim hoàng đế của Thanh Long quốc Triệu Nguyên Lễ ngẩng đầu, nhìn màu tím tràn ngập phía chân trời, cũng không kiềm nổi gật gật đầu vui mừng không thôi:
- Loại dị tượng này thật sự là điềm lành! Truyền chỉ cho thiên hạ, sang năm giảm thuế phân nửa!
Bởi vì vùng màu tím kinh người phía chân trời phát sinh đủ thứ chuyện, cũng không hoàn toàn liên quan đến Tần Lập, đúng vào thời khắc quan trọng nhất tấn công vào cảnh giới Thiên cấp!
Không thể không nói, nội đan của linh thú Thiên cấp quả thật quá mức cường đạiMột chút năng lượng bị Tây Qua hút đi, cũng chưa chiếm đến một phần trăm!
Vốn khối không khí màu tím trong cơ thể của Tần Lập cỡ hạt đậu tương, giờ phút này đã hoàn toàn biến mất. Hiện tại nơi đan điền của Tần Lập xuất hiện một lốc xoáy màu tím cỡ nắm tay!
Lốc xoáy chậm rãi vận chuyển, ở phía trên lốc xoáy là một viên nội đan linh thú Thiên cấp Hắc Thủy Khuê Ngưu ngày càng nhỏ.
Tần Lập không ngừng vận hành Tiên Thiên Tử Khí Quyết, trùng kích tẩy rửa kinh mạch trong cơ thể, hắn đã không nhớ mình đã vận hành bao nhiêu lần. Mỗi một lần dường như cũng còn kém một chút mà dường như mắt thấy có thể thành công đột phá Địa cấp, nhưng đều thất bại trong gang tấc!
Tần Tập không vội vã xao động chút nào. Nếu như cảnh giới Thiên cấp có thể dễ dàng đột phá như vậy thì trên đời này võ giả Thiên cấp cũng sẽ không nổi tiếng như vậy!
Cẩn thận nhìn, trong lốc xoáy màu tím dường như ẩn chứa một ngọn núi lửa ở dưới. Ở chính giữa lốc xoáy, chậm rãi nhấp nhô, tựa như cảnh tượng núi lửa trước khi phun trào, không ngừng có bọt khí từ trong dòng xoáy bắn ra, sau đó tan biến đi, dung nhập vào trong dòng xoáy.
Tuần hoàn lập lại như thế, rốt cục khi viên nội đan Hắc Thủy Khuê Ngưu hoàn toàn biến mất thì lốc xoáy màu tím nơi đan điền của Tần Lập đột nhiên ngừng chuyển động.
Toàn bộ thế giới dường như cũng yên tĩnh lại.
Yên tĩnh!
Leng keng! Leng keng! Leng keng!
Giống như âm thanh giọt nước phát ra khi rơi trên thủy đàm tĩnh mịch. Chính giữa lốc xoáy màu tím trong đan điền của Tần Lập, không biết từ đâu rơi xuống vài giọt chất lỏng.
Ầm!
Trong giây lát, lốc xoáy màu tím bắt đầu chuyển động điên cuồng hơn. Một luồng tử khí đậm đặc cỡ chừng ngón út, như lưu tinh từ phía chân trời phá trường không, phóng thẳng tới chỗ thành Thanh Long!
Toàn bộ thành Thanh Long trong nháy mắt lập tức chấn động!
Không biết có bao nhiêu người phát ra tiếng hoan hô kinh thiên, cũng không biết có bao nhiêu người sợ tới mức mặt vàng như đất!
Trong hoàn cung, giọng nói the thé của Lý công công lớn tiếng hô lên:
- Hộ giá! Hộ giá!
Triệu Nguyên Lễ có được tu vi Địa cấp cau mày, quát nhỏ:
- Đủ rồi! Đây là hiện tượng thiên văn! Hô to gọi nhỏ còn ra thể thống gì!
Lý công công nghiên mặt cười nói:
- Bệ hạ thấy biến không kinh khiến nô tài thúc ngựa theo không kịp.
Luồng khí xoáy màu tím trong cơ thể Tần Lập, bị một luồng tử khí từ phía chân trời bắn trúng, ầm ầm bắn ra! Luồng năng lượng kinh thiên kia nháy mắt tràn ngập khắp toàn thân kinh mạchTần Lập. Lập tức một luồng khí thế từ trên thân thể Tần Lập phát tán ra, xông thẳng lên trời!
Tấc cả các võ giả đạt tới cảnh giới Thiên cấp ở thành Thanh Long, bất kể là đang bế quan hay không, toàn bộ đều như có điềm báo trong lòng, đồng thời mở to mắt, lộ ra một chút hào quang kinh hãi.
Có một siêu cấp cường giả sinh ra, võ giả thành công tiến giai Thiên cấp, thực sự sẽ sinh ra khí thế to lớn, thậm chí còn kinh động toàn thành. Nhưng có thể dẫn phát ra hiện tượng thiên văn dị biến, không có người nào không phải siêu cấp cường giả!
Thành Thanh Long từ trước tới nay, chưa từng có loại hiện tượng này!
Là ai có được thực lực mạnh mẽ giống như vậy chứ?
- Mau điều tra xem luồng tử khí kia rơi xuống nơi nào đi!
Lúc này trong nháy mắt có rất nhiều thế lực chưởng môn nhân của những thế lực lớn, đồng loạt phát ra một mệnh lệnh cho cấp dưới!
Thậm chí, ngay cả trong hoàng cung, hoàng đế Triệu Nguyên Lễ cũng phân phó cho Lý công công:
- Đi điều tra xem luồng tử khí kia rơi xuống chỗ nào! Siêu cấp cường già như thế nhất định phải cho hoàng gia ta sử dụng! Nhớ kỹ, nếu như tìm được, ngàn vạn lần phải lễ ngộ! Hắn muốn cái gì thì ngươi liền đáp ứng cái đó! Nếu cho gia tộc khác cướp đi thì ta bắt ngươi hỏi tội!
Hiện tượng thiên văn này tới nhanh mà đi cũng nhanh, theo đó cỗ khí thế xông lên tận trời cùng với luồng tử khí đậm đặc ở chân trời nhạt dần. Cho đến khi mặt trời lên, ánh mặt trời vạn trượng yên lặng chiếu trên đầu tường thành Thanh Long.
Mọi người đều cảm thấy hưng phấn cực độ, cho rằng đây điềm lành từ trên trời. Năm sau, nhất định rất tốt mà lại không biết, điềm lành này trên thực tế chỉ phục vụ cho một người!
Giờ phút này, trong toàn bộ đan điền của Tần Lập chiếm cứ một dòng xoáy màu tím thật lớn, nó chiếm cứ toàn bộ đan điền của hắn!
Lốc xoáy kia hiện giờ phẳng lặng như nước, chậm rãi lưu động, tựa như ngân hà sáng chói, rực rỡ mê người, Tiên Thiên Tử Khí tinh thuần, sinh sôi không ngừng!
Tần Lập chậm rãi mở ra hai mắt, đôi mắt giống như giếng cổ không gợn sóng, bình lặng giống như một đầm nước mùa thu.
Thoáng hoạt động thân thể, khóe miệng hắn lộ ra một chút ý cười thản nhiên. Vốn còn muốn đi kiểm tra một chút thực lực của mình rốt cục đạt tới trình độ nào, nhưng hiện tại xem ra, đã không còn cần thiết.
Nếu như mình xuất hiện ở bất cứ một nơi kiểm tra nào thì e rằng cũng sẽ gây nên chấn động thật lớn.
Đùa giỡn kiểu gì chứ, trong nhà cường giả Thiên cấp không có dụng cụ kiểm tra? Không ngờ muốn tới nơi kiểm tra để trắc nghiệm? Những người đó còn không cả kinh tới cằm rơi xuống!
Huống chi, Tần Lập cũng không muốn bại lộ thực lực chân chính của bản thân.
Khi hắn có được Địa cấp thì dám đánh bừa Thiên cấp. Hiện tại chân chính tiến nhập cảnh giới Thiên cấp, Tần Lập mới biết được mình có bao nhiêu may mắn. Khi đó chuyện đánh bừa Thiên cấp có nguy hiểm cỡ nào!
Không nói điều gì, lực lượng của võ giả Thiên cấp đâu chỉ hơn kém Địa cấp khoảng trăm lần!
Một quyền vô cùng đơn giản mà võ giả Thiên cấp dùng, uy lực vô cùng to lớn. Mà nguyên nhân bởi vì mình tu luyện chiến kỹ Duy Ngã Độc Tôn nên mạnh hơn người có thực lực cùng cấp rất nhiều!
Vốn đối kháng với võ giả Thiên cấp cần dùng thần kiếm Âm Huyết, cần dựa vào chiến kỹ Duy Ngã Độc Tôn mới có thể đạt được. Mà hiện tại, Tần Lập có lòng tin, có lẽ dùng bảo kiếm mà Phương Hạo Nam đưa cho mình, thi triển các loại võ công sở học ở kiếp trước thì cũng đủ để chiến thắng võ giả cùng bậc!
Đối với chuyện che dấu thân phận của mình thì điều này trợ giúp rất nhiều.
Thở phào một cái, không thể tưởng được lần này mình mới thật sự là người nhân họa đắc phúc! Nếu không vì trợ giúp Tây Qua, mình tuyệt đối không thể hao hết Tiên Thiên Tử Khí cuối cùng trong cơ thể, như vậy cũng không thể xuất hiện một luồng khi xoáy có thể phá rồi lại lập, càng không thể ờ thời điểm đột phá gây ra hiện tượng thiên văn dị biến. Luồng Tiên Thiên Tử Khí vô cùng tinh thuần kia, một lần nữa đúc đan điền của Tần Lập!
- Sư thúc! Cuối cùng rồi ngài cũng xuất quan.
Từ tối hôm qua, Tây Qua liền có cảm giác, hôm nay sư thúc chắc chắn cũng sẽ xuất quan! Cho nên, Tây Qua đứng thủ ở ngoài cửa của ngài cả đêm! Ai nói gì cũng không nghe.
Cho dù có được cảnh giới Huyền cấp, đứng ở bên ngoài lạnh giá một đêm, cũng sẽ không thoải mái lắm, nhưng trên khuôn mặt của Tây Qua tràn ngập vẻ cười phát ra từ nội tâm.
- Tiểu tử ngốc, người đứng ở ngoài một đêm ngoại trừ làm cho mình bị đông lạnh ra thì có tác dụng gì?
Tần Lập vừa thấy bộ dáng Tây Qua đông lạnh đến run run nên có chút đau lòng, xụ mặt trách mắng.
- Ha ha. Ta cao hứng, ta cao hứng!
Tây Qua nói xong, há to miệng, nhanh chóng hắt xì một cái.
- Mau cút đi kêu phòng bếp làm cho ngươi một bát canh gừng!
Tần Lập đá nhẹ Tây Qua một cước, vẻ tươi cười tràn ngập vui vẻ. Mặc kệ nói thế nào, sinh mệnh tiểu tử này xem như được nhặt lại.
Chỉ sợ, đây cũng chính là người tu luyện chiến kỹ Duy Ngã Độc Tôn từ trước đến nay đã trải qua ba lần niết bàn lại có thể sống sót nhỉ?
Ba người A Hổ và Bộ Vân Yên, Lãnh Dao lúc này đều chạy đến, nhìn thấy Tần Lập thần thanh khí sảng, cũng hết sức cao hứng. Bộ Vân Yên tủm tỉm cười dịu dàng nói:
- Công tử, chúc năm mới vui vẻ.Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
A Hổ cũng nhếch miệng cười nói:
- Năm mới vui vẻ!
Bên kia Lãnh Dao đối mặt với Tần Lập, trên mặt có chút mất tự nhiên, một chút đỏ ửng lặng lẽ dâng lên, vẫn còn đang duy trì loại trong trẻo nhưng lạnh lùng, lại không biết vì sao trong lòng lại loạn lên.
Tần Lập nhìn Lãnh Dao, cười ôn hòa nói:
- Lãnh Dao. Chúc mừng năm mới!
- Hả! Tốt, tốt!
Thần sắc Lãnh Dao có chút bối rối tránh né ánh mắt ôn hòa của Tần Lập. Chung quy cảm thấy được, trong ánh mắt của hắn ẩn dấu một chút ý vị nói không nên lời.
Bộ Vân Yên và A Hổ phía đối diện cười trộm, biết bên ngoài Lãnh Dao lạnh lùng, nên chưa từng trêu ghẹo nàng. Bốn người vào nhà ăn, Tần Lập đã lâu rồi chưa ăn cơm nên khi đối mặt với rượu và thức ăn phong phú quá nhiều trên bàn, ăn rất vui vẻ.
Cùng đêm đó, thành Thanh Long pháo hoa đầy trời, đủ thứ màu sắc, trang trí cho bầu trời đêm rực rỡ. Một mình Tần Lập lặng lẽ đứng ở noi đó, nhớ tới khuôn mặt tuyệt sắc kia, nhẹ giọng nói:
- Hai năm rồi, nàng có khỏe không?
Tiếp đó lại nghĩ tới ngày hôm nay khi Lãnh Dao đối mặt với mình có vẻ mất tự nhiên, trong lòng Tần Lập có chút áy náy. Vốn hắn chắc hẳn là nói gì đó với Lãnh Dao, ít ra cũng có thể cảm tạ công lao của nàng đối với mình.
Nhưng câu nói này Tần Lập cảm thấy mình không nói nên lời, càng không thể hứa hẹn gì với nàng.
Tất cả chuyện này, đơn giản là trong lòng Tần Lập, vẫn luôn có chút áp lực. Nếu như không thể bước lên Huyền đảo, quang minh chính đại đưa người đàn bà của mình về thì hắn tuyệt sẽ không chấp nhận những cô gái khác!
Bởi vì một người đàn ông ngay cả vị hôn thê của mình cũng không bảo vệ được thì có tư cách gì bảo vệ con gái khác?