Cơ Ngữ Yên khẽ nhíu đôi mày thanh tú, nói:
- Tần công tử nhưng có biện pháp nào, hoàn toàn giải quyết vấn đề Tây Qua không?
Tần Lập khe khẽ gật gật đầu, nói:
- Biện pháp đích thật là có một, ta có một đan phương, tên là Càn Khôn Tái Sinh Tạo Hóa Đan. công hiệu của nó là trọng tổ kinh mạch của con người, cho dù là thể chất trời sinh không thể tu luyện, sau khi dùng loại đan dược này, cũng có thề biến thành một thiên tài luyện võ! Vấn đề lớn nhất của Tây Qua là ở chỗ kinh mạch, mà kinh mạch là căn bản của một võ giả, cũng là nền tảng của con người! Cho dù võ giả thực lực có mạnh đến mấy, cũng không dám tùy tiện động tới kinh mạch của người khác, hơi sơ suất một chút sẽ làm nghẽn hay đứt đoạn kinh mạch biến thành phế nhân...
Cơ Ngữ Yên kinh ngạc nói:
- Lại có đan dược thần kỳ như thế! Ngài nói đúng vậy, nguyên nhân chính vì tính đặc thù của kinh mạch, cho nên ta vẫn không dám động tới kinh mạch của Tây Qua, chính vì sợ gây nên điều không tốt, thương tổn đến hắn, Tần công tử quả nhiên thực lực siêu quần, Ngữ Yên xin bái phục!
Tần Lập mỉm cười nói:
- Cơ chưởng môn thực lực mạnh mẽ, ta thua xa! Nguyên nhân vì công pháp ta tu luyện cho nên thí thuật ở trên kinh mạch tỷ lệ thành công lớn hơn rất nhiều, bằng không ta cũng không dám làm như thế!
Nghe lời nói của Tần Lập làm cho người ta cảm thấy thực thoải mái, Cơ Ngữ Yên buột miệng nói:
- Tần công tử không cần khách sáo như vậy, gọi ta Ngữ Yên là tốt rồi, ta gọi ngài là Tần Lập tốt lắm!
Nói xong, Cơ Ngữ Yên bỗng nhiên cảm thấy có chút hối hận, bao nhiêu năm qua từ khi cha mẹ qua đời về sau đã không có ai gọi thẳng tên Ngữ Yên này của nàng. Bây giờ đột nhiên đề cập tới, hắn có thể cảm thấy quá đường đột hay không?
- Ồ! Được rồi ta cũng thấy vậy, gọi ngài là Cơ chưởng môn có hơi là lạ.
Tần Lập mỉm cười, thực tùy ý nói.
Cơ Ngữ Yên trong lòng thầm cảnh báo chính mình:
- Còn may mà hắn không có nghĩ nhiều! Cơ Ngữ Yên a Cơ Ngữ Yên! Ngươi đường đường là chường môn Băng Tuyết Môn! Nhiều người đều gọi ngươi là mẫu thân như vậy! Ngươi có rất nhiều đứa con, ngươi nhưng ngàn vạn lần không thể tùy tiện động tình nha!
Tuy nhiên lời nói đã nói ra, dù có muốn đổi ý cũng không còn kịp rồi Cơ Ngữ Yên đành phải làm tỉnh chuyển đề tài khác, nói:
- Ngài vừa mới nói Cản Khôn Tái Sinh Tạo Hóa Đan, tài liệu nhất định là rất khó kiếm, phải không?
Tần Lập cười nói:
- Nếu thực dễ dàng có thể được đến, ta như thế nào lại cảm thấy khó giải quyết vấn đề của Tây Qua chứ? Nguyên liệu đan dược này không phải khó có thể được đến, mà là ta hoàn toàn...không biết phải làm thế nào được đến! Tuy nhiên ngài yên tâm, ta nhất định sẽ không nhìn Tây Qua mất đi, nhất định sẽ giúp hắn giải quyết cho xong vấn để này!
Cơ Ngừ Yên nhẹ nhàng gật gật đầu, nói:
- Có chỗ nào cần ngài cứ việc đưa ra là được!
Tần Lập tập trung nhớ lại trên bản đan phương, về tài liệu cần để luyện chế Càn Khôn Tái Sinh Tạo Hóa Đan, Càn Khôn Tái Sinh Tạo Hóa Đan cần tài liệu thật ra đúng là cũng không nhiều!
Tổng cộng, cũng chỉ có ba loại!
Một loại tên là Thiên Huyền Thảo, Thiên Huyền Thảo cao một thước, phiến lá giống như lưỡi kiếm, hoa nở như hoa cúc, hoa nở ba ngày tức héo tàn, sinh trưởng ở địa phương phi thiên phi địa phi hà phi hải. (không trời không đất không sông không biển)
Chỉ riêng một cái môi trường sinh trưởng này đã đủ khiến cho người ta không sao đoán ra được: phi thiên, có thể hiểu loại vật này là thực vật, hiển nhiên không thể sinh trường ở trên bầu trời; phi hà phi hải cũng có thể hiểu không phải thực vật sống trong nước, cũng không phải thực vật trên hải đảo.
Nhưng phi địa...là có ý tứ gì?
Thực vật không sinh trường ở trên đất đai còn có thể sinh trường ở nơi đâu chứ?
Cho nên. sau khi Tần Lập vẽ ra hình dáng Thiên Huyền Thảo, đồng thời nói cho Cơ Ngữ Yên biết về môi trường sinh trưởng của Thiên Huyền Thảo, ngay cả Cơ Ngữ Yên cũng không kìm nổi vẻ mặt dại ra nhìn Tần Lập. Nếu không phải biết người thanh niên trước mắt này không phải là người tầm thường, nếu không phải có loại tín nhiệm Tẩn Lập một cách khó hiểu, thậm chí Cơ Ngữ Yên nghĩ rằng Tần Lập là đang trêu đùa nàng, bởi vì điều này quả thật khó tin!
- Nói loại tiếp theo...
Cơ Ngữ Yên cảm thấy loại linh thảo này thật khiến cho người ta không nói được lời nào, rõ ràng không hiện thực...
- Loại thứ hai tên là Thụ Liên!
- Cái gì? Thụ Liên? Thật là Thụ Liên?
Cơ Ngữ Yên đột nhiên trở nên có chút kích động:
- Ngài nói nhanh lên, tính đặc thù cùng môi trường sinh trưởng của Thụ Liên này!
Tần Lập không nghĩ tới dường như Cơ Ngữ Yên biết Thụ Liên, cũng có chút hưng phấn. Dù sao, tài liệu trên đan phương thái cổ này quá quý hiếm làm cho người ta khó có thể tìm ra được.
- Thụ Liên sinh trưởng ở vùng đất cực hàn...
Tần Lập vừa nói xong câu này, liền lập tức có phản ứng, địa phương trước mắt này, không phải chính là nơi cực hàn hay sao!
Nghĩ đến đây, Tần Lập có chút hưng phấn nói tiếp:
- Sinh trưởng ở nơi cực ấm của nơi cực hàn, nguyên vốn những lời này, ta cũng không hiểu lắm. Tuy nhiên, đến nơi phúc địa này, rốt cục ta hiểu rõ vì sao.
- Ngài mau nói đặc tính của nó!
Cơ Ngữ Yên thúc giục.
- Thụ Liên, cây của thần! Thân cây thẳng tắp, cao nhất có thể mọc tới một ngàn thước, dưới ba trăm thước thì không có cành nhánh, thân cây cứng rắn có thể sánh bằng sắt thép! Trên ba trăm thước, mỗi một trăm thước sẽ mọc một nhánh, trên mỗi nhánh mười vạn năm nở hoa một lần, hoa nở ba tháng sẽ rụng rồi kết quả, một hoa một quả. Ăn vào một quả có thể tăng lên ít nhất một ngàn năm công lực! Nếu như mọc cao ít nhất một ngàn thước, nở hoa kết quả trên cành cao nhất, dùng quả trên đó có thể tăng lên ba ngàn năm công lực!
Tần Lập nói xong, không kìm nổi thở dài nói:
- Thật sự là thứ tốt! Tuy nhiên, mười vạn năm nở hoa một lần, trời biết Thụ Liên này ờ địa phưong nào, cho dù may mắn tìm được Thụ Liên này, cũng đâu có may mắn gặp đúng lúc nó nở hoa như vậy? Đương nhiên, hoa khô cũng có thể dùng được, nhưng Thụ Liên thực quá quý báu như thế, có ai lại trước khi nó kết quả hái hoa xuống chứ?
- Đúng rồi, Thụ Liên ngài nói ta đã gặp qua!
Lúc này Cơ Ngữ Yên đã bình tĩnh lại, nhìn Tần Lập, khẽ mỉm cười nói:
- Vả lại ta biết ở đâu có hoa khô!
- Ồ? Thật sự có người phí của trời như thế, hái hoa Thụ Liên xuống chơi à? Tần Lập trố mắt kinh ngạc nhìn Cơ Ngữ Yên.
Cơ Ngữ Yên sắc mặt ửng đỏ, cúi đầu như đứa nhò đã làm sai chuyện gì, nói:
- Người kia...chính là ta...
- Ái chà! Thực xin lỗi, ta không biết...
Tần Lập cảm thấy chính mình thật đúng là đủ ngu xuẩn, mình vừa nói tới Thụ Liên, Cơ Ngữ Yên liền kích động như thế, hiển nhiên chẳng những nàng biết, hơn nữa khẳng định còn chính mắt gặp qua.
- Ha ha! Không sao! Lúc đó ta còn nhỏ, cũng không biết thứ này quý báu bao nhiêu, cũng chi là nghịch ngợm, thấy hoa Thụ Liên xinh đẹp như vậy, liền không kìm nồi lén hái xuống một đóa, tuy nhiên lại bị phụ thân trách phạt một phen...
Cơ Ngữ Yên thong thả nói dường như nhớ lại chuyện cũ nhiều năm về trước. Thời còn là thiếu nữ là đoạn ngày thoải mái hạnh phúc nhất của nàng, chỉ có điều về sau lại...
Cơ Ngữ Yên than nhẹ một tiếng, nói:
- Đóa hoa đó hẳn là còn giữ tại nhà cũ của ta, ta còn nhớ chỗ cất giấu nó, chỉ là...
- Chỉ là cái gì?
Tần Lập có hơi nôn nóng hòi.Nguồn truyện: Truyện FULL
Ngữ Yên than nhẹ một tiếng, cười khổ nói:
- Chỉ là cái địa phưong đó, ta lại trở về không được!
Tần Lập không hỏi vì sao, chi lẳng lặng nhìn Cơ Ngữ Yên, hắn nhìn ra được nhất định Cơ Ngữ Yên có điều gì đó ẩn khuất khó nói. Một khi đã như vậy, nếu hẳn hỏi tới thì có vẻ không lễ phép lắm.
Cơ Ngữ Yên khẽ cắn bờ môi, thật lâu sau mới sâu kín nói:
- Thôi được, coi như vì Tây Qua, ta làm mặt dày quay về một lần, ta cũng chỉ là thu hồi vật thời thơ ấu của ta, chỉ thế thôi!
Nói xong, lại cắn răng nói:
- Bọn họ nếu dám ngăn cản ta, ta sẽ đánh cho một trận! Hừ!
Tần Lập thật hết biết, nhìn Cơ Ngữ Yên nhưng cũng không hòi tiếp gì nhiều, bởi vì chuyện này nhất định có liên quan tới một số chuvện trải qua không thoải mái của Cơ Ngữ Yên, loại chuyện riêng tư này tốt hơn là không nên hỏi tới.
Một lát sau, Cơ Ngữ Yên bình phục tâm tình lại, hướng về phía Tần Lập cười thân thiết hỏi:
- Loại thứ ba là thứ gì vậy?
- Loại thứ ba này, tên là Huyết San Hô, sinh trướng ở dưới đại dương sâu vạn thước...
- A?
Cơ Ngữ Yên hoàn toàn hết chỗ nói ba loại tài liệu, Thiên Huyền Thảo cản bản là không biết sinh trưởng ở địa phương nào; Thụ Liên còn có chút khả năng; mà Huyết San Hô này vừa nghe liền khiến cho người ta đau đầu, cho dù biết rõ sinh trưởng ở địa phương nào, nhưng phải là người đạt tới cảnh giới gì, mới có thể lặn xuống dưới đáy biển sâu cả vạn thước?
Cho dù là cường giả cảnh giới Lôi Kiếp như Cơ Ngữ Yên này, nếu bảo nàng bay trên bầu trời, bay lên trời cao vạn thước, còn có thể làm được, nhưng nếu bảo nàng lặn sâu vạn thước dưới đáy biền, cho dù nàng có thể miễn cưỡng lặn xuống, cũng căn bản là không có khả năng ngưng nghỉ ờ chỗ sâu như vậy được bao lâu. Hơn nữa, loại vật này, ai mà biết đến tột cùng nó sinh trưởng ở chỗ nào? Tỷ lệ này cùng không khác gì tìm kim dưới đáy biền!
Rất nhiều năm về trước, Cơ Ngữ Yên cũng từng lặn xuống biển sâu tìm một loại linh dược. Dưới đáy biển sâu mấy trăm thước, cái loại áp lực đó khiến cho nàng hô hấp không thông, thiếu chút nưa liền trồi lên không được. Mặc dù ở thời điểm đó nàng chỉ có cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa còn miễn cưỡng, nhưng đáy biển sâu vạn thước thì...
Cơ Ngữ Yên không kìm nổi thở dài một tiếng, khoát tay nói:
- Không cần phải nói tính đặc thù của Huyết San Hô này. Cho dù biết, cũng không có biện pháp thu được. Vạn thước dưới đáy biền tương đương với một ngọn núi cao cả vạn thước đè trên người, cái loại áp lực này không phải con người có thể chịu đựng!
- Cái này...nhưng thật ra ta có chút biện pháp.
Tần Lập nói:
- Chỉ cần có một đường hy vọng, ta sẽ không bỏ qua!
Biện pháp theo như lời Tần Lập nói không có gì khác chính là dùng Thánh Khí Hoàng Kim Cung!
Nếu có thể khống chế Hoàng Kim Cung lặn xuống biển sâu, hắn tin rằng biển sâu vạn thước đối với Hoàng Kim Cung cũng sẽ không tạo thành ảnh hưởng quá lớn. Nếu có thể phát hiện Huyết San Hô kia, Tần Lập tự tin có biện pháp lấy được nó.
Cơ Ngữ Yên có chút kinh ngạc nhìn thoáng qua Tần Lập sau đó đứng lên, nói:
- Một khi đã như vậy, ta...ta cũng bất chấp giá nào! Tần Lập! Ngài...ngài theo ta quay về nhà cũ của ta một chuyến...được không?
Ánh mắt Cơ Ngữ Yên đầy vẻ cầu xin, Tần Lập nhìn thấy trong lòng vừa động, lập tức gật đầu nói:
- Được rồi!
- Vậy ngày mai chúng ta sẽ lên đường đi!