Mục lục
Duy Ngã Độc Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tần Lập vừa định nói, đột nhiên cảm giác được có một cỗ dao động tinh thần cực kỳ quái dị đang dò thám nhẫn trữ vậy trên tay mình. Trong lòng khẽ động, làm ra vẻ không biết, ở xung quanh nhẫn bày ra một tầng gai nhọn tinh thần phản kích.

Lúc này, sư muội mập mạp Lý Bình bỗng nhiên thét lên, sau đó hai tay ôm đầu cố nén đau đớn phát ra từ tinh thần thức hải, trong mắt cũng phát ra quang mang vô cùng sợ hãi.

Tần Lập giả vờ không biết gì, kinh ngạc hỏi:

- Làm sao vậy?

Trong lòng mập mạp hận nghiến răng nghiến lợi, hắn biết sư muội làm gì, cũng rõ ràng người trước mắt này khẳng định đang giả vờ hồ đồ. Trong lòng vừa thầm trách sư muội lỗ mãng, cùng càng thêm hiểu rõ Tần Lập vài phần. Thầm nghĩ người này chẳng những thực lực vô cùng mạnh mẽ, bộ pháp hết sức thần kỳ, nhưng...con mẹ nó, cũng thật là âm hiểm mà!

Trong lòng nghĩ vậy, trên mặt mập mạp lại cố ra vẻ tươi cười, trong mắt tràn ngập sầu lo thở dài một tiếng:

- Ôi! Nhìn qua thì sư muội ta là một người rất khỏe mạnh, trên thực tế nàng lại có bệnh!

- Có bệnh?

Trong lòng Tần Lập cười ngất, muốn nhìn xem mập mạp này có thể biên tạo ra cái gì.

- Đúng vậy! Từ trong bụng mẹ đã có bệnh, không biết lúc nào phát tác. Đi xem qua y sư nổi danh, kết quả người ta nói tiểu sư muội ta sẽ không sống quá hai mươi lăm tuổi.

Mập mạp nói đến đây, còn nặn ra hai giọt nước mắt, biểu tình nhìn thật đau khổ, nếu không biết xảy ra chuyện gì khẳng định sẽ bị hắn lừa gạt.

Tần Lập cũng vẻ mặt nghiêm nghị nói:

- Như vậy...thật là đáng tiếc, thật là một cô nương tốt mà!

Lý Bình ở một bên đầu đau muốn nứt ra, trong lòng lại thống hận tột đỉnh hai nam nhân chết tiệt dối trá này. Đầu lão nương đã đau đến như thế này, hai nam nhân chết tiệt các ngươi còn ở đó giả vờ không biết xảy ra chuyện gì. Mập mạp đáng chết, ngươi còn trù ẻo lão nương, ngươi chờ đó cho ta!

Cũng may Tần Lập cũng không làm thật, bằng không Lý Bình đã sớm biến thành một người ngu ngốc, nào còn có năng lực ở đó mắng chửi. Cho nên một lát sau Lý Bình liền khôi phục lại được, biết nam tử trẻ tuổi anh tuấn trước mắt này chẳng những thực lực siêu quần, những phương diện khác cũng cực kỳ xuất chúng như tướng mạo của hắn!

Xong bữa cơm, có tên Hồ Tiểu Bàn hoạt náo viên ở đây, ba người đều ăn rất vui vẻ. Sau khi ăn xong, lúc rời đi Hồ Tiểu Bàn đã bắt đầu xưng huynh gọi đệ với Tần Lập.

- Thực lực Tần huynh thật làm người ta kính ngưỡng, chẳng qua nghe nói Tần huynh đi ra từ nơi thần bí, đoàn người ở cực Tây đều là mắt cao hơn trán, khinh thường nhất là võ giả nơi thần bí. Đây còn không sao, chân chính cần lo lắng là thường xuyên có một ít môn phái hoặc gia tộc nơi cực Tây tìm được cửa ra vào một nơi thần bí, sẽ trực tiếp tấn công vào chém giết cướp bóc! Tần huynh nên cẩn thận!

Mập mạp vẻ mặt thành khẩn nhìn Tần Lập nói, nhưng trong lòng thì nghĩ như thế nào, vậy cũng không biết.

Tần Lập cũng gật đầu nghiêm túc, trầm giọng nói:

- Đa tạ Hồ huynh đệ nhắc nhở, ta sẽ chú ý!

- Gọi mập mạp là được rồi!

Hồ Tiểu Bàn vỗ vỗ bộ ngực béo mập của mình, đĩnh đạc nói.

Sau khi chia tay, hai sư huynh muội Hồ Tiểu Bàn cùng Lý Bình trở lại phòng. Vừa vào phòng, đóng cửa lại, Hồ Tiểu Bàn liền bị Lý Bình đè lên giường, khóa chặt hai tay, vẻ mặt hung ác nhìn mập mạp.

Hai mắt ti hí của mập mạp lộ ra vẻ mờ mịt, biểu tình trên mặt nhìn thật sợ hãi, run run nói:

- Ta nói tiểu sư muội à, cái này...cái này...Tuy rằng sư huynh luôn luôn thích chiếm chút tiện nghi của muội, nhưng mà huynh thật không phải người tùy tiện! Chẳng qua...chẳng qua nếu như muội ép, sư huynh ta, ta cũng chỉ có thể theo muội...Ô ô!

- Đi chết đi! Mập mạp đáng chết! Ngươi bớt giả bộ cho lão nương! Chính ngươi nói những gì hôm nay, sẽ không phải chỉ uống chút rượu liền quên mất rồi chứ?

Lý Bình hung ác nhìn chằm chằm hai mắt mập mạp, cười lạnh nói:

- Giỏi lắm, nói ta có bệnh, nói lão nương sống không quá hai mươi lăm tuổi, ngươi thật là giỏi mà...Mập mạp đáng chết, nếu nhớ không lầm thì năm nay ngươi cũng đã sáu mươi bảy tuổi, lão nương cũng đã năm mươi bốn tuổi rồi! Sống không quá hai mươi lăm tuổi? Vậy lão nương là quỷ hay sao?

Đệ tử trong môn phái nơi cực Tây, tuy rằng rất nhiều người nhìn qua rất trẻ tuổi, thậm chí có người giống như mười mấy tuổi. Nhưng chân chính trẻ tuổi, lại có được thành tựu rất cao cũng chỉ là phượng mao lân giác. Dù sao, không phải mọi người đều có được số mệnh gần như thần kỳ của Tân Lập.

Hầu như tất cả những người thoạt nhìn trẻ tuổi, đều là bắt đầu từ nhỏ đã dùng các loại linh dược bồi dưỡng, dùng các loại dược liệu cực phẩm rèn đúc thân thể, trải qua bế quan tu luyện nhiều năm, mới có thể làm bọn họ còn trẻ tuổi đã đạt được thực lực rất mạnh, cũng làm tốc độ già yếu của bọn họ hết sức chậm chạp. Trên mặt bọn họ, hầu như không nhìn thấy dấu vết năm tháng để lại.Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Cũng đồng dạng, tuy rằng những người này tuổi đã rất lớn, nhưng cái gọi là tướng do tâm sinh, cho nên những đệ tử bề ngoài trẻ tuổi này tính tình cũng gần như thanh niên.

Mập mạp mắt thấy trốn không khỏi, chỉ còn cách cúi đầu xuống, lúc ngẩng đầu lên lần nữa, trong đôi mắt tràn ngập thâm tình. Nhìn vào hai mắt mỹ lệ nhưng tràn ngập lửa giận của Lý Bình, dùng ngữ khí đau thương nói:

- Bình Nhi, ngày hôm nay muội cũng quá hồ đồ! Muội có biết không, tên gia hỏa Tần Lập kia đã hạ thủ lưu tình? Muội có biết không, nếu như muội xảy ra chuyện gì bất ngờ, ta sẽ biến thành dạng gì? Muội có biết hay không, không có muội...ta căn bản không sống nổi! (Sến quá *_*)

Lý Bình bị mập mạp nói ba câu biết không liền sững sờ ra đó, tiếp theo mắt đỏ lên, hai mắt lưng tròng nhìn mập mạp. Lửa giận tràn ngập trong hai mắt thoáng cái tiêu tán, khẽ dựa vào trong lòng mập mạp, giống như làm nũng lại ôn nhu nói:

- Người ta...người ta chẳng qua là hiếu kỳ mà thôi! Hơn nữa người ta làm như vậy còn không phải vì tên mập mạp đáng ghét không có lương tâm ngươi sao! Muốn trở thành chưởng môn, ngươi không có thành tích làm mọi người tin phục, là một chuyện căn bản không có khả năng! Ngươi nói chúng ta là môn phái nhỏ, ôi, nếu thật sự là môn phái nhỏ thì tốt rồi, nhưng trên thực tế...

Lý Bình lại thở dài một tiếng:

- Hiện tại có không biết bao nhiêu người đang chờ ngươi phạm sai lầm nữa!

Mập mạp vươn tay vỗ vỗ lưng Lý Bình, cười nói:

- Chờ Bàn gia ta phạm sai lầm lớn? Vậy để cho bọn họ chờ đi! Nhưng mà Bình Nhi, ta có một cách nghĩ, muốn thương lượng với muội.

- Có ý tưởng gì?

Lý Bình nằm trong lòng mập mạp ngẩng đầu lên, hai mắt như nước nhìn mập mạp. Đừng nhìn hai người tuổi tác rất lớn, nhưng trên thực tế thời gian bọn họ dùng bế quan tu luyện, tổng cộng đã vượt quá bốn mươi năm!

Loại bế quan tu luyện này, hoàn toàn là tu luyện khô khan, không có bất cứ mội loại tiếp xúc với bên ngoài gì. Cho nên, bất luận là nơi cực Tây, hay các nơi thần bí trên Thiên Nguyên đại lục, những võ giả đi ra từ các nơi này cũng không thể dựa trên tuổi tác đánh giá lịch duyệt cùng tâm tính được.

Rất nhiều lão nhân hơn trăm tuổi, thật ra cũng không có bao nhiêu từng trải giang hồ, càng không khác gì với những thanh niên.

Mập mạp chậm rãi nói:

- Chuyện trong tay ta có bản đồ Thái Cổ, ngoại trừ sư phụ ta là chưởng môn ra, những người khác, dù là trưởng lão môn phái cũng không biết. Chuyện này vốn là lịch đại chưởng môn truyền từ đời này sang đời khác. Ta biết được hoàn toàn là bởi vì muội...Cho nên, vốn ta nghĩ có thể lấy thêm được một tấm bản đồ Thái Cổ, cũng không phải muốn cố định địa vị của mình trong môn phái, mà là muốn xem trong bản đồ Thái Cổ này rốt cuộc có gì thần kỳ. Chỉ là hiện tại muội cũng thấy rồi, bản đồ này ở trong tay chúng ta không phải là một chuyện tốt, những chuyện giết choc sinh ra từ bản đồ Thái Cổ này, đã nhiều lắm rồi!

- Vậy huynh muốn làm gì?

Lý Bình cau đôi mi thanh tú nhìn mập mạp. Sư phụ của mập mạp, chính là chưởng môn nhân "môn phái nhỏ", đồng thời còn là phụ thân của Lý Bình!

- Ý của huynh là tấm bản đồ trong tay môn phái chúng ta, dứt khoát đưa cho Tần Lập kia là được rồi!

Mập mạp nói, lời không dọa chết người không thôi.

- A! Chuyện này dứt khoát không được!

Lý Bình kiên quyết nói:

- Đừng nói cha muội sẽ không đáp ứng, muội cũng sẽ không đáp ứng! Mập mạp đáng chết, rốt cuộc ngươi nghĩ cái gì chứ? Dựa vào cái gì lấy bản đồ trong tay chúng ta tặng cho người khác? Không ai biết trong tay chúng tay có bản đồ Thái Cổ! Hơn nữa, dù là huynh muốn dẫn họa về đông, cũng không cần thiết mà. Hiện giờ bản thân Tần Lập cũng đã là cái đích nhắm tới của mọi người rồi...

- Bình Nhi! Muội vẫn còn chưa hiểu ý huynh.

Mập mạp khẽ cười nói:

- Chúng ta lớn lên cùng nhau từ nhỏ, Bình Nhi, muội nói sư huynh ta là loại người chịu bị thiệt sao?

Lý Bình chớp mắt suy nghĩ một hồi. Không cần phải nói, hai người lớn lên cùng một chỗ từ nhỏ, mập mạp đáng ghét này thật không phải loại người dễ chịu thiệt. Tuy rằng thực lực ở môn phái không tính là cực mạnh, nhưng trí tuệ tuyệt đối xếp vào mấy hạng đầu! Người bình thường muốn đối phó hắn, kết quả cuối cùng thường đều là bị mập mạp chơi xỏ.

Chính là bởi vì điểm ấy, mới đắc tội không ít đồng môn, mới khiến nhiều người đưa ra ý kiến phản đối việc mập mạp tiếp nhận chức chưởng môn. Lý do hết sức đơn giản: chính là đưa một người tinh minh như thế lên làm chưởng môn, những người khác trong môn phái còn có đường sống sao?

Loại tiếng nói này tuy rằng không đại biểu cho cả môn phái, nhưng cũng là một cỗ lực lượng không nhỏ. Cho nên Lý Bình mới mang theo mập mạp muốn lấy được bản đô Thái Cổ, sau đó cống hiến cho môn phái. Có được thành tích như vậy, cho dù có người phản đối thì chưởng môn nhân đã không có ý kiến nữa.

Nhưng hiện tại mập mạp chẳng những không muốn cướp lấy tấm bản đồ mới, ngược lại còn muốn đem tấm bản đồ trong tay giao cho Tần Lập vừa nhận thức lại không có giao tình gì, điều này làm cho Lý Bình rất khó chịu.

Mập mạp nói tiếp:

- Muội có lẽ không tra cứu quá trình trưởng thành của Tần Lập này, nhưng mà huynh đã nghiên cứu qua, hắn mới chân chính là thiên tài tuyệt thế! Muội có còn nhớ không, lúc chúng ta còn bé, trong môn phái có một Thái Thượng trưởng lão tinh thông thuật bói toán?

Lý Bình nhíu đôi mi thanh tú, suy nghĩ một chút mới nói:

- hình như là có một người như thế, chẳng qua lúc chúng ta lớn lên thì ngài ấy đã tọa hóa rồi mà!

Mập mạp gật đầu:

- Đích thật là đã sớm tọa hóa. Nhưng muội có biết, trước khi ngài ấy tọa hóa đã bói một quẻ cuối cùng, có biết đó là gì không?

Lý Bình suy nghĩ một chút, nói:

- Hình như phụ thân có nói qua, trước khi vị Thái Thượng trưởng lão kia tọa hóa, phụ thân từng hỏi ngài ấy thiên hạ đại thế tương lai. Vị Thái Thượng trưởng lão kia nói...Thần miếu xuất hiện, bảo đồ tặng người, người ứng vận ở tại phương Đông...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK