Hắn muốn một đòn phải giết!
Khí thế cuồng bạo hung ác của Sâm Lâm, bộ dạng vồ tới băng tiễn nháy mắt bắn tới Tiểu Hắc, còn có đám Hắc Kim Thần Báo đứng xem náo nhiệt xung quanh, cô gái Hắc Kim Thần Báo Thái Hồng biểu tình thất kinh và Đại trưởng lão vẻ mặt kinh ngạc cùng phẫn nộ, cùng với Tần Lập, Xà Xà biểu tình bình tĩnh không có nửa điểm dao động.
Hết thảy mọi thứ dường như đều ngừng chuyển động trong náy mắt, thời gian như ngừng trôi vậy!
Khi hết thảy mọi chuyện khôi phục bình thường, mũi băng tiễn phải giết kia của Sâm Lâm phát ra một tiếng 'phốc' giống như gặp lực cản thật lớn, thuận theo cái gáy của Tiểu Hắc lệch sang bên cạnh.
- Phốc!
Băng tiễn cắm vào vai trái của một tên hắc kim đang đứng xem náo nhiệt bên cạnh.Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Mà cái mồm to như chậu máu cùng móng vuốt sắc nhọn của Sâm Lâm căn bản không có bất kỳ cơ hội chạm tới thân thể Tiểu Hắc. Bởi vì thân hình Tiểu Hắc trong nháy mắt giống như thuấn di, rất thần kỳ tiến về phía trước hai, ba bước.
Tất cả công kích của Sâm Lâm đều bị trượt.
- Cạp!
Thanh âm nhỏ bé giống như là tiếng vuốt mèo chộp vào thủy tinh, có một loại cảm giác làm người ta rất khó chịu. Đây là âm thanh mà Sâm Lâm cắn vào khoảng không.
Sâm Lâm theo bản năng cảm giác được không tốt, xoay người muốn chạy trốn thì đã thấy Tiểu Hắc không biết từ khi nào đã di động đến đối diện hắn. Không đợi Sâm Lâm có bất kỳ phản ứng gì, Tiểu Hắc há miệng, mấy trăm mũi băng tiễn sắc bén chỉ bằng ngón tay xuất hiện đầy trời, bắn về phía Sâm Lâm.
- Phốc! Phốc! Phốc!...
Một loại tiếng động vang lên, nhìn lại Sâm Lâm, trên đầu, vai, thân thể, lưng đâm đầy loại băng tiễn này. Máu tươi nhanh chóng nhiễm đỏ băng tiễn trắng tinh, chậm rãi chảy xuống dưới.
- Đây mới là băng tiễn! Mới là kỹ năng Hác Kim Thần Báo nên nắm giữ.
Tiểu Hắc nói một câu, sau đó chuyển thân hướng về đám Hắc Kim Thần Báo ở bốn phía xem náo nhiệt phát ra một tiếng rít gào từ trong đáy lòng.
Đôi mắt báo thật lớn của Sâm Lâm đang từ từ mờ đi, theo một tiếng rít gào này của Tiểu Hắc, thân hình "phịch" một cái, ngã xuống đất.
- Ba Nhĩ! Ba Nhĩ!
Bốn phương tám hướng đột nhiên vang lên một loạt tiếng hô điên cuồng rung trời, tất cả hắc Kim Thần Báo đều máu nóng sục sôi, không ngừng hô điên cuồng.
Trên mặt Tiểu Hắc rốt cục lộ ra vẻ tươi cười. Từ đầu đến cuối, hắn không nhìn Sâm Lâm đã chết một lần nào nữa.
Hắn đã buông tha cho Sâm Lâm một lần, không nghĩ tới Sâm Lâm còn muốn giết hắn, cho nên lần thứ hai này, hắn giết Sâm Lâm. Cho dù là Đại trưởng lão cũng không thể nói được gì.
Hơn nữa, là một gia tộc Hắc Kim Thần Báo dũng mãnh, biểu hiện của Tiểu Hắc đã được đám tinh anh trong gia tộc tôn kính và tán thành.
Từ vẻ mặt đám Hắc Kim Thần Báo nhìn về phía Tiểu Hắc mang theo sự kinh sợ và hơi cúi đầu, là có thể thấy rõ.
Tần Lập cùng Xà Xà cũng không kìm nổi, đứng dậy hướng tới Tiểu Hắc ý bảo: Đậy là một thắng lợi thuộc về Tiểu Hắc, nó rốt cục ở gia tộc Hắc Kim Thần Báo một lần nữa lấy lại địa vị và tôn trọng.
Trong mắt Đại trưởng lão có tiếc hận cũng có vui mừng. Bất kể thế nào, Sâm Lâm cũng là dũng sĩ tuổi trẻ trong gia tộc Hắc Kim Thần Báo, thực lực xuất chúng, hơn nữa phụ thân có công đã chết đi của hắn, ít nhiều có chút đáng tiếc. Tuy nhiên, trong lòng Đại trưởng lão phần nhiều là cao hứng, đó là: gia tộc Hắc Kim Thần Báo rốt cục một lần nữa xuất hiện một thiên tài!
Nghĩ rồi Đại trưởng lão cao giọng hét lớn:
- Ta tuyên bố, người thắng lợi là...Ba Nhĩ...Tiểu Hắc!
Lão vừa mới nghe Ba Nhĩ nói, Hắc Kim Thần Báo trưởng thành có quyền lời vì chính mình lấy một cái tên. Tên cũng không phạm húy.
- Hắn chiến thắng quyết đấu, đồng thời ta tuyên bố: Ba Nhĩ - Tiểu Hắc có thể trở về gia tộc! Hơn nữa, cảnh ngộ bất công mà Tiểu Hắc đã phải chịu, ta đại biểu gia tộc xin lỗi Tiểu Hắc!
Đại trưởng lão nói xong, hơi cúi đầu với Tiểu Hắc. Đối với Đại trưởng lão mà nói, ở trong tộc quần Hắc Kim Thần Báo, đây đã xem như là biểu đạt xin lỗi cao nhất rồi.
Tiểu Hắc cũng đưa tay phải lên ngực trái, hướng về phía Đại trưởng lão hơi khom người, nói:
- Ta chấp nhận lời xin lỗi của Đại trưởng lão!
Đám Hắc Kim Thần Báo đứng xung quanh, lại từ yết hầu phát ra tiếng rít gào như hoan hô:
- Ba Nhĩ! Ba Nhĩ! Ba Nhĩ!
Cô gái Hắc Kim Thần Báo Thái Hồng có chút ngượng ngùng đi đến trước mặt Tiểu Hắc, khẽ nói:
- Ba Nhĩ! Ta...ta bằng lòng gả cho ngươi!
- Ngao! Ngao!
Cả tộc Hắc Kim Thần Báo đều phát ra tiếng tru, vì đôi tình lữ này mà hoan hô không thôi.
Tuy nhiên, trong đám Hắc Kim Thần Báo cũng có mấy tên vẻ mặt thay đổi, có chút sợ hãi lui về phía sau. Bọn chúng tự nhiên là đám Hắc Kim Thần Báo năm đó đã cấu kết với Sâm Lâm hãm hại Tiểu Hắc.
Trong mắt Đại trưởng lão lóe lên tia quang mang phức tạp, nhìn con gái mình không chờ đợi được rúc vào lòng người khác, bất kể là nhân loại hay là linh thú đều ít nhiều có chút khó chịu.
Chuyện nơi đây, Tần Lập quyết định từ trước. Bởi vì hai năm thời gian, mấy lão tổ tông Tần gia đã thành công đột phá đến cảnh giới Thiên Tôn, cũng không biết Thi Vũ đã thật sự đạt tới cảnh giới Phá Toái Hư Không hay chưa. Chuyện của Tiểu Hắc, đã xem như giải quyết hoàn hảo, thực hiện hứa hẹn năm đó của Tần Lập. Bây giờ, cũng là lúc đi xử lý chuyện của mình.
Trên Huyền Đảo, ba đại gia tộc từ hai năm trước đã bị Tần Lập đánh trọng thương, tất cả đều làm rùa rụt đầu, bảo tồn thực lực. Đại khái muốn chờ trăm năm sau, lão tổ xuất quan mới tính tiếp chuyện Tần gia.
Tuy nhiên, đến lúc đó bọn họ còn có thực lực lay động Tần gia hay không đã thành một chuyện không thể nói trước.
Tần Lập nhìn Tiểu Hắc và Thái Hồng, sau đó nói với Đại trưởng lão:
- Chuyện đã giải quyết tốt đẹp, chúng ta cũng nên rời đi.
Đại trưởng lão nhìn Tiểu Hắc cùng con gái Thái Hồng, có chút không muốn gật đầu, nói:
- Tốt rồi, bọn nó có thể đi theo bên cạnh các vị, ta cũng rất yên tâm.
- Phụ thân!
Thái Hồng có chút không muốn nhìn Đại trưởng lão, trong đôi mắt đẹp đã ngân ngấn lệ.
- Đi thôi, đừng quá tưởng nhớ phụ thân. Sớm muộn gì có một ngày, các ngươi cũng sẽ trở về. Ba Nhĩ cố gắng lên. Vị trí Đại trưởng lão gia tộc Hắc Kim Thần Báo, sẽ giữ lại cho ngươi.
Tiểu Hắc sửng sốt, ấp úng:
- Đại trưởng lão, ta...
- Ha ha! Ngươi đã là mục tiêu mà nhiều người hướng tới. Ngươi nhìn bọn họ, hỏi xem có phải vậy không?
Đại trưởng lão nói xong, nhìn đám Hắc Kim Thần Báo ở bốn phía.
- Ba Nhĩ! Ba Nhĩ!
Tiếng gầm rung trời, đại biểu tiếng lòng của hầu hết Hắc Kim Thần Báo. Chủng tộc linh thú, đều là người mạnh đứng đầu. Thực lực của Tiểu Hắc đủ để cho hắn nhận được loại tôn trọng này.
Tần Lập nhìn thoáng qua Xà Xà, nói:
- Chúng ta đi thôi!
- Chờ một chút!
Đại trưởng lão bỗng nhiên nghĩ tới cái gì đó, mở miệng nói:
- Các vị bồi dưỡng Ba Nhĩ, Hắc Kim Thần Báo cũng là một gia tộc biết có ân phải trả. Trong tộc chúng ta, có một thánh vật. Tuy nhiên, đối với chúng ta mà nói, lại không có lợi ích gì. Có lẽ, đối với các ngươi lại có tác dụng!
Đại trưởng lão nói xong cho người tới Thần Miếu của tộc Hắc Kim Thần Báo lấy một hộp gỗ thoạt nhìn có vẻ cổ xưa. Sau đó trước mặt Tần Lập mở hộp gỗ này ra.
Ánh mắt Tần Lập lập tức nhìn chầm chằm vào đồ vật trong hộp gỗ. Bởi vì hắn nhìn thấy một đồ vật hết sức quen thuộc, một...Quyển trục cổ xưa, không biết được làm từ da thú gì.
Cho dù là Tần Lập cũng không khỏi lộ ra vài phần kinh ngạc. Thật sự là rất khiến hắn cảm thấy kinh ngạc. Nơi này không ngờ có thể phát hiện ra bản đồ Thái cổ.
- Vật này, các người từ nơi nào lấy được?
Tần Lập nhìn Đại trưởng lão hỏi.
Đại trưởng lão cũng từ ánh mắt Tần Lập nhìn ra một chút gì đó, tuy nhiên nếu đã quyết định đưa ra, lão cũng không hối hận nữa. Lại nói, thứ này ở trong tộc Hắc Kim Thần Báo đã được hơn vạn năm lịch sử, bọn họ từ đó đến nay chưa từng nghiên cứu ra ý nghĩ cụ thể của tấm bản đồ này.
Ký thật cũng rất bình thường, bởi vì tấm bản đồ này có nhiều mảnh. từ phương đông đến phương tây, tất cả những nơi thần bí nếu là không biết được chuyện này, thì làm gì có ai mà nghiên cứu rõ được.
Lại nói, thời đại Thái cổ đến giờ đã rất nhiều nơi biến đổi thật lớn. Thế sự xoay vần, cho dù người có bản đồ này cũng không dám nói nhất định tìm được hết các nơi thần bí.
- Tấm bản đồ này, là tổ tiên chúng ta truyền lại tới nay. Cụ thể nó có tác dụng gì, ta cũng không biêt.
Đại trưởng lão thử hỏi dò một câu:
- Nó rất quý báu sao?
Nói xong lão vẫn đưa bản đồ cho Tần Lập.
Tần Lập cảm thán nhân phẩm của Đại trưởng lão.
- À, rất quý báu!
Sau đó hắn gật đầu nói:
- Nói thế nào nhỉ, với ta mà nói, đích thật là rất quý báu nhưng đối với Đại trưởng lão mà nói, nó đúng là không có tác dụng gì nhiều. Như vậy đi, vì cảm ơn Đại trưởng lão đã tặng bản đồ này cho ta, ta cũng đưa cho Đại trưởng lão một viên đan dược.
- Đan dược?
Cặp mắt Đại trưởng lão sáng lên. Lúc lão còn trê, rất nhiều, rất nhiều năm trước đây cũng từng tiến vào thế giới loài người tiến hành lịch lãm, đối với đan dược của nhân loại, tự nhiên là không xa lạ. Không nói cao cấp, cho dù đan dược chữa thương bình thường, đối với bọn họ mà nói, đều là cực kỳ đắt tiền.
Tần lập lấy ra một viên Tinh Nguyên Đan đưa cho Đại trưởng lão, bỗng thấy ánh mắt Đại trưởng lão lộ ra biểu tình thất vọng, không kìm nổi nói:
- Viên đan dược này, là đưa cho ngươi. Thực lực của Đại trưởng lão, nếu ta đoán không sai hẳn là đã đạt tới cảnh giới Địa Tôn, đúng không?
Trên mặt Đại trưởng lão lại có chút hoảng sợ, không thể tưởng tượng được thanh niên nhân loại này không ngờ có thể liếc mắt nhìn rõ thực lực mình.
Tần Lập cười nói:
- Viên đan dược này, có thể làm cho cảnh giới tinh thần của Đại trưởng lão từ Địa Tôn tăng lên đến cảnh giới Phá Toái Hư Không!
Tê!
Đại trưởng lão hít một ngụm khí lạnh thật sâu, kinh hãi nhìn viên đan dược này. Ánh mắt đã sớm thay đổi.
Lúc này Tần Lập bỗng nhiên nảy ra một ý nghĩ trong đầu, từ trong lòng lấy ra một tờ giấy, trên giấy vẽ không ít hình thực vật giao cho Đại trưởng lão. Đồng thời, còn đưa cho lão một bình đan dược chữa thương lớn do Tần gia sản xuất.
- Đan dược chữa thương này, tặng cho Đại trưởng lão. Nếu Đại trưởng lão có thể tìm được thực vật này, ta có thể dùng đan dược chữa thương này, hoặc đan dược khác đổi với người!
Tần lập cười nói.