- Muội xem Tần Tỏa thật ra rất thích hợp làm Hoàng đế Điền Trì quốc này!
Tần Lập liền sững sờ, tiệp đó gật đầu cười nói:
- Huynh cũng cho là như thế, hắn đích xác rất thích hợp! Ha ha...
Lãnh Dao đứng bên cạnh, trên khuôn mặt lạnh lùng, khóe miệng lại cong lên một ý cười nhàn nhạt, cảm thấy Tần Lập cùng Thi Vũ đang bố trí Tần Tỏa rất nhàm chán, nhưng cũng thật thú vị.
Thậm chí ở trong lòng Lãnh Dao còn đang tưởng tượng một chút, nếu Tần Tỏa trở thành Hoàng đế Điền Tri quốc, sẽ là một cảnh tượng như thế nào. Nhưng mà nghĩ đi nghĩ lại, cũng không cảm thấy soái khí bằng phu quân mình.
Tên võ giả cảnh giới Phá Toái Hư Không kia, bị chà đạp tới một cảnh giờ, đến cuối cùng bị giày vò tới chết. Bởi vì trình độ cứng cỏi của thân thể võ giả cảnh giói Phá Toái Hư Không, căn bản không phải người bình thường có thể tổn thương được.
Đừng nói dùng tay trần, dù là dùng đao chém, người thường cũng không tổn thương hắn chút nào. Tuy nhiên trên người, vẫn phải còn có nhược điểm, ví dụ như thất khiếu, lại nói như là bộ vị nào đó...
Nói chung, vị võ giả Phá Toái Hư Không này trước khi chết, nhất định cảm giác vô cùng giải thoát.
Các đệ tử Thiết Huyết Đường khác đã nhanh chóng bị những người đang phẫn nộ này xé thành mảnh nhỏ, không ít người khóc rống, sau đó điên cuồng phát tiết đánh chết tươi những đệ tử Thiết Huyết Đường này.
Thượng Quan Thi Vũ nhìn bình dân bách tính giống như phát điên, than khẽ một tiếng,
nói:
- Phu quân, chúng ta đi thôi!
Tần Lập gật đầu, muốn khống chế Điền Trì quốc này cũng không vội nhất thời, nên đi diệt Thiết Huyết Đường rồi tính tiếp. Thiết Huyết Đường cũng cách Điền Trì quốc không xa lắm.
Trong lòng nghĩ vậy, Tần Lập gọi Tần Tỏa tới, chuẩn bị để Tần Tỏa lưu lại mấy con cháu tinh anh Tần gia trợ giúp Điền Trì quốc thành lập chính quyền, tốt nhất là có thể tìm thấy người có huyết mạch hoàng thất Điển Tri quốc. Không tói mức bất đắc dĩ, Tần Lập cũng không muốn cho người Tần gia đi làm Hoàng đế này, Tần gia chỉ cần đứng sau màn khống chế là đủ rồi!
Giống như nhìn ra đoàn người này phải đi, bách tính điên cuồng phát tiết cùng quân nhân duy trì trật tự chậm rãi an tĩnh lại. Không biết là ai dẫn đầu quỳ xuống, hét lớn:
- Ân nhân, ngài đừng đi, làm Hoàng đế Điền Tri quốc chúng ta đi!
- Làm Hoàng đế Điền Trì quốc chúng ta đi!
Tiếng nói của mấy ngàn người chấn động rung trời, còn có rất nhiều người đang cuồn cuộn từ bốn phương tám hướng đi sang bên này. Tin tức thế lực Thiết Huyết Đường ờ Điền Tri quốc bị diệt, lấy một tốc độ kinh người lan truyền ra bên ngoài.
Rốt cuộc, trong thành Đế đô nghe thấy tiếng pháo nổ đầu tiên. Tiệp đó, không bao lâu sau tiếng pháo kéo dài liên miên, bầu không khí vui mừng theo tòa thành Đế đô xông lên tận trời. Người hơi có chút thực lực, liền có thề cảm nhận được cỗ khí tức do dân tâm ngưng tụ thành.
Nhìn bốn phương tám hướng vô số người quỳ gối, Tẩn Lập cũng không nhịn được có chút xúc động. Khoát khoát tay, Tần Lập chậm rãi nói:
- Chúng ta không có ý muốn chạm vào ngôi vị Hoàng đế Điền Trì quốc. Có ai biết được, hiện giờ Điền Tri quốc còn có hậu nhân huyết mạch hoàng thất hay không?
Lời Tần Lập nói không lớn, nhưng rõ ràng truyền vào trong tai mỗi người.
Trong quân đội, một nam nhân có vẻ là Thiếu tướng đứng lên, chậm rãi đi về phía đoàn người Tần Lập bên này. Đi tới gần Tần Lập, khom người xuống, sau đó nói:
- Hồi bầm ân công, tại hạ là Thống lĩnh cấm vệ quân Đồng Phương. Theo ta được biết, tiên đế còn có một Tần phi, có một ấu tử còn lại trên đời. Lúc Điền Trì quốc xảy ra chuyện, Tần phi vừa lúc mang ấu tử trờ về nhà mẹ ở nước láng giềng thăm người thân.
Đồng Phương vừa nói xong, rất nhiều người đều thầm toát mồ hôi thay hắn, thầm than tên này ăn ngay nói thẳng tới choáng váng hay sao? Hiện tại là lúc nào mà ngươi nói chuyện này. Lẽ nào ngươi không nhìn ra được người ta hỏi câu này, chỉ là hy vọng có thể danh chính ngôn thuận leo lên ngôi vị hoàng đế ngôi vị hoàng đế Điền Trì quốc? Ngươi sao còn nói sự thật như vậy chứ? Trực tiếp một câu còn có huyết mạch hoàng thất truyền lưu bên ngoài?
Đồng Phương nói xong, trong lòng cũng không nhịn được âm thầm hối hận, thầm than mình bị dọa choáng váng hay sao, lại nói ra những lời này trước đám sát thần kia Cũng không phải Đồng Phương hối hận vì vậy mà mình kết thúc sinh mệnh, mà là sợ rằng những người này sẽ tim tới giết đi huyết mạch duy nhất của tiên đế.
Đồng Phương vốn là Thống lĩnh cấm vệ quân Điền Tri quốc, lúc hoàng thất phát sinh huyết án, hắn cũng từng muốn dẫn quân phản kháng. Cho dù là chết, hắn cũng phải xà thân, nhưng không ngờ rằng Hải Thiên Nam trực tiếp nói cho hắn: Nếu như ngươi dám phản kháng tạ, các ngươi chết không nói, ta lập tức hạ lệnh đồ thành!
Cho nên, Đồng Phương cũng chỉ có thể chịu nhục, chịu đựng tiếng mắng như thủy triều từ trong nước, yên lặng làm việc. Cũng may bời vì Điền Trì quốc dân giàu nước mạnh, trên cơ bản bình dân bách tính đều có thể đọc sách biết chữ, có chút văn hóa. Sau một thời gian, Đồng Phương chịu nhục tự nhiên cũng được mọi người chấp nhận.Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Không chấp nhận cũng không có cách nào, Thiết Huyết Đường quả thật quá mạnh mẽ, cũng quá cố chấp. Những người như bọn họ, ở trong mắt Thiết Huyết Đường không khác gì con kiến hôi, tiện tay là có thể bóp chết.
Nhưng mà, dù là những kẻ tồn tại như ma vương trong mắt bình dân bách tính, lại chỉ trong nháy mắt vung tay, bị người ta tiêu diệt toàn bộ.
Như vậy những người trước mắt này, nếu muốn chính quyền Điền Trì quốc, thì ai dám cản trò? Chẳng qua lời Tần Lập nói, lập tức làm Đồng Phương cảm thấy mình lấy tâm tiểu nhân đo lòng quân tử:
- Nếu như vậy, các người đón ấu tử kia trở về, nên để cho người huyết thống Hoàng thất thừa kế Đế vị, mới có thể phục chúng. Hy vọng các người trải qua một lần kiếp nạn này, hoàng thất còn thể thể tiếp tục hết mình vì dân chúng!
Tần Lập vừa nói xong, Đồng Phương trực tiệp quỳ rạp xuống, vị nam nhân ngay thẳng này, hai mắt rưng rưng, nghẹn ngào nói:
- Ân công đại nghĩa, Đồng Phương hồ đồ. Vừa nãy trong lòng còn phỏng đoán ân công, xin ân công trị tội!
Tẩn Lập khoát tay, nói:
- Ngươi đứng lên đi, chuyện này không thể tránh được. Dù sao lòng người khó đò, ngươi làm cũng không sai. Bên Thiết Huyết Đường, các người có thể yên tâm, chúng ta sẽ tiêu diệt bọn chúng, các người sẽ không cẩn buồn phiền nữa. Nhưng mà cục diện rối rắm hiện giờ, phải cần các ngươi tự giải quyết!
- Ân công xin dừng bước!
Thấy mấy người Tần Lập muốn đi, Đồng Phương liền nóng nảy, nếu như nói hiện giờ hắn còn không nhìn ra những người này không giống như Thiết Huyết Đường, vậy hắn đã không xứng làm Thiếu tướng Điền Trì quốc nữa. Hắn nhìn ra được, người ta căn bản không có một chút hứng thú nào với quốc gia giàu có này, nếu không phải vi diệt Thiết Huyết Đường, người ta cũng căn bản không có hứng thú đi ngang qua nơi này.
- Còn có chuyện gì sao?
Trong lòng Tần Lập rất lõ ràng suy nghĩ trong lòng Đồng Phương, hắn biết Đồng Phương muốn nói gì, hắn cũng đang chờ Đồng Phương mở miệng. Đối với Tần Lập mà nói, chuyện này cũng không có gì, một đất nước nho nhỏ mà thôi, không phải chuyện gì lớn.
Kỳ thật Tần Lập khống chế quốc gia, mục đích chủ yếu không phải là vì tài nguyên và khoáng sản, mà là vì mười vạn con cháu Tần gia có được một nơi lịch lãm tốt.
Tần Lập đột nhiên nghĩ đến, Tần gia hiện tại không khác gi gia tộc tiên gia trong thần thoại truyền thuyết ở kiếp trước, thọ mệnh bình quân gần như rất dài, ẩn cư ở noi mà người thường không biết, có được thực lực mà người thường khó có thề hiểu được. Tuy rằng sinh hoạt ở trên cùng một hành tinh, nhưng lại giống như ở hai thế giới.
Cho tới này, bởi vì bản thân ở trong loại hoàn cảnh này, Tần Lập cũng chưa từng nghĩ tới phương diện đó, mãi gần đây mới nghĩ tới vấn đề này. Hơn nữa, Tần Lập vẫn cho rằng giới thế tục mới là noi tốt nhất cho người ta lịch lãm.
Tần Lập kiếp trước, cồ nhân có câu: Đọc vạn quyển sách, đi ngàn dặm đường! Đặt ờ Thiên Nguyên đại lục, cũng có thể áp đụng đồng dạng. Mặc kệ ngươi tu luyện thế nào, thiên tài ra sao, nhưng ngươi không có trải qua đủ loại sự tinh, thì cũng chỉ là một cao thủ lý luận giống như Hải Kim Tôn, căn bản không chịu nồi một kích. Chỉ có lăn lộn chìm nồi noi thế tục, mới có thề chân chính cảm ngộ được thế gian muôn vẻ, mói có thể không sợ hãi đối mặt với đủ mọi chuyện xảy ra, trấn định xử lý mọi chuyện.
Đồng Phương cần thận nhìn Tần Lập, dùng giọng khẩn cầu thấp giọng nói:
- Có thể dời bước nói chuyện hay không?
Tần Lập mim cười, một tay vung lên, Đồng Phương cảm giác được tiếng động ồn ào bốn phía, trong nháy mắt này liền biến mất, không khỏi kinh hãi nhìn Tần Lập. Bản thân hắn cũng có thực lực Thiên cấp, tự nhiên biết rõ kết giới là chuyện thế nào. Nhưng người vẫn chưa ra tay này, thực lực mạnh mẽ đến thế?
Đồng Phương đè nén kinh hãi trong lòng, nói:
- Có thể mời ân công lưu lại vài người, ngày sau chờ Hoàng đế đăng cơ, sau đó làm hộ quốc cung phụng Điền Trì quốc chúng ta hay không?
Tẩn Lập cười khẽ nói:
- Ngươi yên tâm, nguy cơ Thiết Huyết Đường sẽ trôi qua rất nhanh...
- Ân công, tuy rằng nguy cơ Thiết Huyết Đường sẽ trôi qua nhanh chóng, nhưng ai biết tương lại còn có Thiết Huyết Đường thứ hai? Thậm chí là thứ ba nữa hay không?
Đồng Phương thở dài một tiếng, nói tiếp:
- Lúc tiên đế tại vị, đã từng muốn tìm cường giả ở những nơi thần bí làm cung phụng Điền Trì quốc, đáng tiếc vẫn không có đường đi. Rất nhiều nước nhỏ ở xung quanh cũng giống như chúng ta, quốc gia quá nhỏ, căn bản không lọt vào mắt người ta được. Nếu ân công cứu cả một nước Điền Trì quốc, vậy Đồng Phương cả gan thỉnh cẩu ân công, lại giúp chúng ta...
Đồng Phương rất rõ ràng, vị công tử trẻ tuổi anh tuấn trước mắt này chỉ có thể lấy tình lay động, dụ lợi thì người ta lập tức phất áo ra đi ngay. Thật sự lưu ý chút lợi ích của ngươi, người ta vì sao không tự mình làm Hoàng đế?
Tần Lập thoáng do dự một chút, khẽ gật đầu nói:
- Cũng được, ta lưu lại năm người, trợ giúp các ngươi qua cửa ải khó khăn này. Chờ Hoàng đế kế vị, nếu có nghi ngờ, tùy thời có thể cho năm người bọn họ rời đi.
- Sẽ không có chuyện đó, vĩnh viễn không có, ta nhất định sẽ nói rõ vói Hoàng đế, thuyết phục Hoàng thái hậu!
Đồng Phương tự tin trăm lần nói.
Nói chơi sao, loại cường giả này mời cũng mời không tới, dù là Hoàng thượng thật sự đầu óc hôn mê, tin lời người gièm pha muốn đuổi hộ quốc cung phụng, tin rằng bách tính cả nước cũng sẽ không đáp ứng. Đương nhiên, bản thân hắn là Thiếu tướng tay nắm binh quyền, cũng sẽ không đáp ứng chuyện đó.
Tần Lập an bài xong chuyện này, cũng không dừng lại nơi này lâu, mà trực tiệp mang những người còn lại đi tới nơi thần bí Thiết Huyết Đường.