Mục lục
Duy Ngã Độc Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Là Tử Hàm?

Thượng Quan Thi Vũ đôi mắt cực đẹp nhìn thoáng qua chân trời, tiếp đó cũng không nhịn được cười khẽ.

- Là Tử Hàm, Thi Vũ, chúng ta không già, nhưng năm tháng thúc đẩy người già đi mà!

Tần Lập bỗng nhiên có chút cảm khái.

Thượng Quan Thi Vũ nhẹ nhàng gật đầu, nói:

- Đúng thế, chớp mắt chúng ta đã hơn ba trăm tuổi, con của chúng ta đều đã trưởng thành. Mấy năm nay thật sự rất vui vẻ, không hề có điều gì phiền não sầu lo, không hề có bất cứ giết chóc máu tanh nào, muội cũng sắp quên mất đánh đánh giết giết là cảm giác gì rồi.

- Cha, đại nương, con đã về rồi!

- Tần Tử Hàm, muội đứng lại cho ta!

Phía sau truyền đến tiếng nói phẫn nộ như sấm của Tần Tử Ngọc.

- Đại nương, đại nương!

Một tiểu cô nương bay vọt tới nhào vào trong lòng Thượng Quan Thi Vũ, lộ ra cái đâu, đôi mắt đen lay láy nhìn Tần Lập nháy mắt mấy cá,. đáng thương kể lễ nói:

- Đại nương, đại ca hung dữ với con!

Thượng Quan Thi Vũ vẻ mặt bất đắc dĩ, liếc mắt trừng Tần Tử Ngọc tới sau, đang thở hổn hển:

- Tử Ngọc, con cũng là người lớn rồi, hơn hai trăm tuổi, còn không biết ngượng khi dễ muội muội con!

- Con...

Tần TửNgọc vẻ mặt hết chỗ nói, dứt khoát ngậm miệng lại, nói:

- Tân Tử Hàm, cho huynh một quả Hoang cổ Thánh Long Quả.

Tần Từ Hàm cười hì hì lấy gốc thần dược tản ra sinh cơ vô tận từ trong nhẫn, gỡ xuống một quá Hoang cổ Thánh Long Quả, ném cho Tần Tử Ngọc, sau đó chạy đi lớn tiếng nói:

- Các ca ca tỷ tỷ, có muốn Hoang cổ Thánh Long Quả hay không? Một quả có thể làm cho các ngươi đột phá Địa Tiên trở thành Thánh Chủ đó. Nè nè, đừng cướp đừng cướp, phải trả tiền đó...

Tần Lập mặt đầy cười khổ, Thượng Quan Thi Vũ cũng không nhịn được mỉm cười:

- Thật đúng là giống mẹ của nàng, trời sinh đúng là có tài buôn bán!

Tần Tử Ngọc bĩu môi, nhưng thức thời không nói thêm gì, bởi vì hắn biết mẫu thân mình cùng Bộ Vân Yên mẫu thân Tử Hàm cảm tình rất tốt, nói chung, hắn làm đại ca, ở trong gia tộc chính là một cái bày biện, cái gọi là uy nghiêm của đại ca, chỉ có lúc ở trước mặt người ngoài thì mới có được một chút.

Chẳng qua đây cũng là điểm mà Tần Tử Ngọc thoải mái nhất. Mấy năm nay hắn đi lại thế gian, thấy qua rất nhiều con cháu đại gia tộc vì tranh đoạt lợi ích quyền thế, không tiếc tranh đấu lẫn nhau, tràng diện huynh đệ bất hòa thấy quá nhiều. Nghĩ lại cảm giác trong nhà là tốt nhất, những di nương của mình, cho đến giờ cũng không có chuyện đấu đá với nhau như thế.

Một đoàn huynh đệ tỷ muội, cũng đều đặc biệt đoàn kết. Tranh quyền đoạt lợi? Trên đời này, có ai lợi hại hơn lão cha của mình? Nếu thật muốn tranh đoạt địa bàn, đừng nói Giới Hạ này, dù là nơi Thần Vực ở Giới Thượng, còn không phải cho mình tùy ý đi ngang?

Phụ thân nói rất đúng, trơi đất bao la, người tranh đoạt một góc. đều là đầu óc có bệnh.

- Phụ thân, hài nhi chuẩn bị bế quan tu luyện!

Tần Tử Ngọc tay nắm chặt quá Hoang cổ Thánh Long Quả, sắc mặt không khống chế được hưng phấn.

Nếu không phải phụ thân muốn hắn rèn luyện tốt cơ sở. từ một trăm năm trước thì Tần Tử Ngọc có thể trùng kích cảnh giới Thánh Chủ rồi!

Mà nay có được Hoang cổ Thánh Long Quả, cơ sở cũng đã rèn luyện tốt, Tần Tử Ngọc đã trải qua một phen lịch lảm chân chính ở thế tục, hôm nay hắn có thể chân chính đi trùng kích cảnh giới Thánh Chủ rồi!

- Được rồi, đi đi!

Tần Lập không nhiều lời, khoát tay cho nhi tử đi xuống.

- Thi Vũ, huynh quyết định rồi, huynh phải đi Vực Nội một chuyến. Bất luận thế nào, chuyện đã đáp ứng. huynh đều phải đi làm.

Tần Lập chờ Tần Tử Ngọc đi xuống, nhìn Thượng Quan Thi Vũ nhẹ giọng nói.Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn

- Chúng ta đây...

Thượng Quan Thi Vũ nhìn Tần Lập, muốn nói lại thôi.

Tần Lập cười cười, nói:

- Các nàng vẫn nên ở nhà thì tốt hơn, huynh chỉ là đi xem. Năm đó thanh y lão sư đã nói. Vực Nội có rất nhiều tồn tại khó có thể tưởng tượng, những năm gần đây, huynh cũng đang luôn lo lắng vấn đề này, nàng còn nhớ Tiên Hậu chứ?

Thượng Quan Thi Vũ gật đầu, làm sao mà quên được, năm đó nếu không có Tiên Hậu, căn bản không có bọn họ ngày hôm nay, ai sẽ quên đi vị trưởng giả nhân từ sống không biết bao nhiêu năm đó?

- Huynh hoài nghi, ở trong Vực Nội có tồn tại rất nhiều cường giả giống như Tiên Hậu. Bọn họ, đều là đại năng từ thời đại siêu cổ vẫn còn sống đến hôm nay!

Tần Lập nhẹ giọng nói.

- A?

Thượng Quan Thi Vũ có chút giật mình nhìn Tần Lập:

- Không thể nào? Những người đó có thể sống lâu như vậy?

- Tiên Hậu có thể, vì sao bọn họ không thể?

- Thế nhưng, nếu những người đó còn tồn tại trên đời này, vậy thì bọn họ nên là những người hy vọng đại thế giới này xác nhập lại một lần nữa chứ!

Thượng Quan Thi Vũ ôn nhu nói.

Tần Lập gật đầu, nói:

- Vốn là huynh cũng nghĩ như thế, nhưng về sau huynh đột nhiên thông suốt, vì sao lại thế. Muội ngẫm lại, Đại Giới thời đại siêu cổ năm đó là do thanh y lão sư hủy đi, những người đó sẽ nhìn thanh y lão sư thế nào?

- Hừ! Muội nghĩ bọn họ cảm thấy người áo xanh đó là đại thần mới đúng. Năm đó nếu không có đại thần thanh y xuất hiện, bọn họ đã sớm bị thần thú siêu cổ diệt hết rồi!

Thượng Quan Thi Vũ ở trước mặt Tần Lập vẫn như năm đó, không có gì biến hóa, nói chuyện cũng tương đối tùy ý.

Tần Lập lắc đầu:

- Lòng của con người, luôn là thứ phức tạp nhất. Bọn họ sẽ không nghĩ là thế, bọn họ sẽ cho rằng thanh ý lão sư nhiwfu chuyện. Nhưng sau khi thế giới này chia ra, Vực Nội kỳ thật là chỗ bảo tồn thế giới siêu cổ hoàn hảo nhất, tài nguyên ở Vực Nội không phải chúng ta có thể tưởng tượng được. Nếu thế giới này thật sự hai hợp thành một, như vậy tài nguyên Vực Nội sẽ bị chia mỏng, các đại năng sống từ thời đại siêu cổ đến nay, sẽ đồng ý cho tình huống này xuất hiện hay sao?

Thượng Quan Thi Vũ cũng đã sớm không phải tiểu cô nương ngây thơ năm đó, lại nghĩ cẩn thận ý Tần Lập nói, không nhịn được lắc đầu thở dài:

- Đúng thế, nhiều năm trôi qua, những người đó hẳn đều có được truyền thừa không nhỏ. Giữa bọn họ, nghe nói cũng bắt đầu sinh ra một chút lục đục. Lúc Hoa Phong đến đây một trăm năm trước, không phải đã nói rõ tình hình bên kia hay sao? Ha ha, còn đa tạ chúng ta buông tha sư thúc lười nhác của hắn nữa. Đúng rồi, phu quân, muội cuối cùng hoài nghi Hoa Phong là nữ nhân, hơn nữa dường như hắn đối với chàng...

Tần Lập liên tục xua tay:

- Ngừng lại, Thi Vũ à, muội phải có bộ dạng bà lớn chứ! Nữ nhân trong nhà này cũng đã đủ nhiều rồi! Chẳng lẽ muội còn chê huynh không đủ bận rộn hay sao? Hơn nữa, Hoa Phong hắn là nam nhân! Là nam nhân đó!

Thượng Quan Thi Vũ trợn trắng mắt, nói:

- Nhưng người ta vẫn luôn cảm giác hắn giống như nữ nhân!

- Được rồi, không nói Hoa Phong, muội còn nhớ chuyện Thông Thiên Đại Đế năm đó đi Vực Ngoại dẫn bộ tộc tử đồng tới hay không?

Tần Lập vừa nói, ánh mắt lóe lên:

- Lúc đó đã có đại năng ở Vực Nội cảnh cáo lão, khiến về sau Thông Thiên Đại Đế không bao giờ lại bước lên mảnh đất Vực Ngoại nữa. Huynh Phỏng đoán đại năng Vực Nội năm đó hẳn là không muốn để cho bên ngoài biết tới chỗ Vực Nội, lại càng không muốn cho thế giới này hợp lại lần nữa!

Tần Lập nói rồi, khẽ than một tiếng:

- Thanh ý lão sư này, thật là để cho huynh một cái nan đề lớn mà!

Thượng Quan Thi Vũ khẽ cười nói:

- Chàng đi Vực Nội, Hoa Phong nhất định sẽ giúp chàng!

- Lại nữa rồi.

- Người ta nói nghiêm túc mà!

Thượng Quan Thi Vũ cười hì hì kéo tay Tần Lập nói:

- Môn phái chỗ Hoa Phong là một đại phái Vực Nội, Lang Gia Thần Giáo phải không? Nếu như đại phái kia công khai ủng hộ chàng, tin rằng sẽ có rất nhiều người ủng hộ theo, đến lúc đó tối đa cũng là cục diện ngang hàng. Muội tin tưởng, những đại năng sống sót từ thời siêu cổ cũng không chắc lợi hại hơn chàng được, chàng là người thừa kế của ngươi áo xanh mà! Chàng đã đột phá đến cảnh giới Bất Tử Chân Thần rồi!

Thượng Quan Thi Vũ cười cổ vũ Tần Lập.

- Muốn một đại phái ủng hộ ta, nói dễ vậy sao?

- Vậy còn không đơn giản, chàng dẫn theo Lãnh Dao muội muội, muội không tin bọn họ không thèm nhỏ dãi đan dược của Lãnh Dao muội tử!

Thượng Quan Thi Vũ vẻ mặt tùy ý nói.

Nói tới đan dược Lãnh Dao luyện chế, thật đã trở thành nhất tuyệt của toàn bộ môn phái Viêm Hoàng. Lãnh Dao đã hoàn toàn hiểu được bản đan phương người áo xanh lưu lại, đồng thời từ đó phá giải ra rất nhiều đan phương càng thêm thần kỳ mạnh mẽ.

Thì ra, đan phương do người áo xanh lưu lại năm đó, rất nhiều loại phối phương dung hợp một chỗ, sẽ tạo thành một loại phối phương đan dược cực kỳ nghịch thiên!

Luyện chế ra loại đan dược này, dù là người siêu việt cảnh giới Đế vương như Tần Lập, cũng có hiệu quả trực tiếp!

Thẳng đến lúc này, mọi người mới hiểu được bản đan phương đó mạnh mẽ cỡ nào!

Tần Lập khẽ lắc đầu, nhẹ giọng nói:

- Bản đan phượng này là căn bản cho chúng ta đặt chân không đến vạn bất đắc dĩ, huynh không muốn lấy nó ra. Thứ này, nếu thật sự bị đại năng Vực Nội biết được, sợ rằng sẽ lại một trận gió tanh mưa máu!

Thượng Quan Thi Vũ khẽ gật đầu:

- Cũng được, nếu như vậy trước tiên phu quân một mình đi trước một chuyện. Nếu thật sự khó làm, vậy thì đừng làm trước. Dù sao, đại thần áo xanh đó cũng không quy định chàng phái hoàn thành trong bao nhiêu năm. Một ngày nào đó, chúng ta sẽ siêu việt Vực Nội, đến lúc đó dù là bọn họ không muốn sát nhập, cũng không có lực lượng ngăn cản chúng ta nữa.

Quả thật, những năm gần đây thực lực chính thê môn phái Viêm Hoàng đã tăng lên đến mức làm người ta run rẩy. Hai mươi mấy người năm đó cũng theo Tần Lập tiến vào nơi Thần Vực, hôm nay yếu nhất cũng đã đạt đến cảnh giới Đế vương ngũ trọng.

Còn như các nàng Thượng Quan Thi Vũ, đều đã đạt đến cảnh giới Đế vương thất trọng!

Có tài nguyên vô tận, có đan dược mạnh mẽ, còn có Tần Lập đi đầu mở đường, thực lực của bọn họ tăng lên sao lại không nhanh được?

Hơn nữa, Giới Hạ này từ xưa đến nay chính là chỗ yếu nhất, rốt cuộc một lần nữa bộc phát ra huy hoàng văn minh Trung Châu thời đại Thái cổ, vô số võ giả thiên tài ào ào xuất hiện.

Lại thêm các loại lưu phái lại tái hiện huy hoàng khi xưa. Ma pháp, đấu khí, luyện kim thuật...những Kỳ năng từng biến mất rất nhiều năm, lại bắt đầu lần lượt xuất hiện trên đời này.

Văn minh, giống như một hạt mầm, chỉ cần có đất đai thích hợp, nó sẽ mọc rễ nẩy mầm, đồng thời phát triển thành đại thụ che trời.

Khác với Trung Châu thời đại Thái cổ, Giới Hạ hôm nay có đại thần Tần Lập tọa trấn, nào có kẻ đui mù dám tới gây chuyện? Vậy mới là chân chính tìm chết!

Tần Lập hôm nay, ngũ hành nguyên tố trong cơ thể đạt đến độ cao làm người ta ngước nhìn. Hô mưa gọi gió trong truyền thuyết, trong ánh mắt Tần Lập căn bản là chút tài mọn, không đáng nhắc tới.

Tần Lập rốt cuộc cũng rõ ràng, mặc kệ tu luyện cái gì, ma pháp cũng tốt, đấu khí cũng được, kỳ thật đến cuối cùng đều là trăm sông đổ về một biển!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK