Trên bầu trời, có người tràn ngập chấn động hỏi.
- Ta lại cảm giác, người ra tay chính là Tần Lập mới đúng!
- Vì sao?
- Rất đơn giản, cường giả trẻ tuổi muốn tranh đoạt danh hiệu người ứng vận với Tần Lập, lúc này hắn còn đang ở Thánh địa khác, còn nghe đồn Tần Lập ở ngay Nhất Địa này, lão huynh cũng không phải nghe nói lần đầu chứ?
- Đúng thế, đặc biệt là người vừa chết còn là một Vương tử Tam Địa. Ha ha, lần này náo nhiệt rồi!
Có người có vẻ hả hê.
Nhất thời, những người tới xem náo nhiệt ở giữa bầu trời xôn xao không dứt, đủ mọi loại suy đoán khi không sinh ra, truyền lưu rất nhiều phiên bản.
Trong đó có một giả thuyết, nói rằng bộ tộc Thú Vương biểu hiện bề ngoài là liên hợp với Tam Địa, nhưng trên thực tế lại là minh hữu cùng Tần Lập. Lần này chém giết một Vương tử Tam Địa thân phận cao quý, kỳ thật chính là cho Tam Địa một cái cảnh cáo.
Chẳng qua, hiển nhiên Thú Vương không ủng hộ giả thuyết này. Lúc này Thú Vương đang ở trong phòng, nổi trận lôi đình:
- Quả thật là nói bậy nói bạ! Ta làm sao có thể kết minh với Tần Lập? Đáng chết! Hắn lại còn chém giết một vương tửTam Địa! Ta...Tức chết ta mà!
Thú Vương phẫn nộ đập nát mấy món đồ cổ mà bình thường ông ta thích nhất. Bởi vì muốn không khác gì nhân loại, cho nên ngày thường Thú Vương cũng rất thích một số món đồ cổ tranh chữ lưu hành trong thế giới nhân loại, mượn nó phô trương mình là một người có phẩm vị. Thế nhưng vào lúc này đang chìm trong phẫn nộ, phẩm vị gì cũng bị ông ta quăng lên chín tầng mây rồi.
Một Lão già đứng bên cạnh Thú Vương, cười hì hì nhìn Thú Vương đang phát cuồng, vẻ mặt không chút sợ hãi. Thẳng đến khi Thú Vương bình tĩnh trở lại, nhìn Lão già đang cười, tức giận nói:
- Đại trưởng lão, ngài cười cái gì? Lẽ nào ngài cảm thấy chuyện này rất buồn cười sao? Tần Lập chết tiệt, lại một lần nữa gây ra xung đột giữa chúng ta cùng Vương tộc Tam Địa, nói chuyện này không có quan hệ tới chúng ta người khác có thể tin được sao?
Đại trưởng lão nhàn nhạt mỉm cười, nói:
- Đại vương, lẽ nào ngài đã quên rồi, quan hệ giữa Tam Địa cùng chúng ta là như thế nào?
- Quan hệ thế nào? Cái này còn phải nói, tự nhiên là không tốt! Tam Địa đã chết một cái vương tử, trong lòng ta cũng rất thống khoái, nhưng lại chết ở chỗ Nhất Địa ta! Chết ở Thú Thần Thành! Đến bây giờ còn không biết hung thủ là ai! Dù là chúng ta đều biết rõ chính là Tần Lập làm, cũng không có chứng cứ. Vương tộc Tam Địa nhất định sẽ đô chuyện này lên đầu chúng ta, ôi! Phiền muốn chết!
- Đại vương yên tâm chớ gấp, hãy nghe lão nói.
Đại trưởng lão vẻ mặt bình tĩnh, nhàn nhạt nói:
- Quan hệ giữa chúng ta cùng Tam Địa, vốn đã không tốt. Gả Linh Nhi đến Tam Địa, lão vẫn luôn không tán thành. Vương tộc Tam Địa lòng lang dạ sói, tuyệt đối không thể bởi vì một công chúa Thú Vương tộc mà ngừng việc chèn ép chúng ta, chẳng qua là nặng nhẹ mà thôi. Ngược lại, lão rất xem trọng Tần Lập này. Cách làm trước đó của đại vương, lão cảm thấy có chút cẩu thả, không nên bức bách Tần Lập lấy Linh Nhi, lại càng không nên vì Tần Lập từ chối mà mặt lạnh đối đãi.
Thú Vương có vẻ không hài lòng nói:
- Vậy ngài còn nói ta phải làm như thế nào? Hắn quyết liệt từ chối ý tốt của lão tử, chẳng lẽ còn muốn ta tiếp tục tươi cười chào đón hắn hay sao? Tốt xấu gì bản vương cũng là người đứng đầu Nhất Địa!
- Đại vương sai rồi, sai rất thái quá, có phải là đại vương cảm thấy bị một người thanh niên như Tần Lập từ chối, là chuyện rất tổn hại tự tôn cùng mặt mũi?
Đại trưởng lão nhàn nhạt cười, nhìn Thú Vương vẻ mặt xấu hổ, nói:
- Ngài là do lão một tự tay trông giữ từ bé tới lớn, cho nên lão rất hiểu ngài. Ngài cho rằng Tần Lập có mạnh hơn đi nữa, thì chẳng qua là một người thanh niên đến từ Giới Hạ mà thôi, từ sâu trong đáy lòng, ngài vẫn coi thường hắn. Nếu không phải Linh Nhi ưa thích, tuyệt đối sẽ không nói ra lời gả Linh Nhi cho hắn.
- Phải thì sao chứ? Tiểu tử kia không biết điều, thật cho rằng không có hắn, bộ tộc Thú Vương Nhất Địa ta sẽ diệt vong sao?
Thú Vương có vẻ không phục.
- Ôi! Đại vương, cho tới giờ người ta chưa từng cho rằng như thế, ngược lại đại vương ngài thật là nghĩ quá nhiều. Đại vương ngẫm lại, căn cứ tư liệu chúng ta có được về Tần Lập mà xem, bản thân Tần Lập này là một người trọng tình trọng nghĩa. Kỳ thật đại vương không cần phải nói gì, không cần phải làm gì, Linh Nhi có duyên với hắn, tự nhiên sẽ ở chung một chỗ. Vô duyên, vậy ngày sau Tần Lập hùng mạnh, cũng sẽ không ngồi xem bộ tộc Thú Vương hủy diệt. Chuyện này, đại vương làm sai rồi.
- Làm cũng đã làm rồi, sai thì có thể thế nào? Lại không thể làm lại một lần nữa!
Lúc này Thú Vương cũng cảm giác được, tâm tính của mình đối đãi Tần Lập quả đúng như Đại trưởng lão đã nói, không hề chân chính coi trọng người ta.
- Ha ha! Quá khứ là quá khứ gần đây Linh Nhi bế quan không ra, cự tuyệt gả cho vương tử Tam Địa, đại vương lại có thái độ cứng nhắc, vốn là lão không nên nói gì, chẳng qua lần này Tần Lập chém vương tử Tam Địa, lão đây cảm thấy đó là một cơ hội tốt!
Trong mắt Đại trưởng lão lóe ra hào quang cơ trí
- Cơ hội? Vương tộc Tam Địa khí thế hung hăng, sẽ thừa cơ đánh tới Nhất Địa ta hay sao?
Thú Vương vừa nghĩ tới chuyện này, liền tức không chỗ đánh, thầm mắng nếu không có Tần Lập. Nhất Địa kết thân cùng Tam Địa thì thì nhất cũng có cơ hội thở dốc mấy ngàn năm, nhưng hiện giờ hoàn toàn không còn!
Tần Lập đáng chết! Thú Vương oán hận nghĩ thế.
- Lẽ nào đại vương thật sự cho rằng, kết thân rồi thì Tam Địa sẽ không tiếp tục áp bách Nhất Địa ta nữa?
Đại trưởng lão khẽ than một tiếng, trong lòng thầm nghĩ: đại vương võ dũng có thừa, mưu lược cuối cùng vẫn kém hơn một tầng mà!
Thú Vương trợn trừng to mắt, nhìn Đại trưởng lão khó hiểu nói:
- Lẽ nào Đại trưởng lão thật sự cho rằng, thông hôn này cũng không có tác dụng hay sao?
Đại trưởng lão lắc đầu, không trả lời vấn đề của Thú Vương, mà nói:
- Đại vương đánh giá người thanh niên Tần Lập này, như thế nào?
Thú Vương trầm ngâm một chút, mặc dù hiện giờ ông ta thống hận Tần Lập phá hủy chuyện tốt của mình, nhưng phải thừa nhận người thanh niên Tần Lập này, cả nơi Thần Vực mười mấy vạn năm cũng khó xuất hiện một người!
Xem tuổi tác của hắn, hình như chưa tới bốn mươi tuổi? Nhưng đã đạt tới cảnh giới Thánh Chủ điều này làm cho Thú Vương lúc bốn mươi tuổi còn chưa hóa hình, chỉ có cảnh giới Thiên cấp vô cùng cảm khái.
- Hắn rất lợi hại!
Mặc dù Thú Vương không muốn nói ra, tuy nhiên ở trước mặt Đại trưởng lão thân tín nhất, tự nhiên sẽ không giấu diếm quan điểm chân thật của mình.
- Vậy không phải được rồi sao. Bản thân hắn có xung đột với Vương tộc Tam Địa, chém một vương tử Tam Địa, sẽ chỉ làm cho loại hận thù này tăng lên mà thôi. Hiện giờ, kỳ thật chúng ta không cần phải làm gì cả!
Đại trưởng lão nhàn nhạt cười cười, nhìn Thú Vương vẻ mặt khó hiểu, nói:
- Đứng xem là được!
- Đứng xem?
Thú Vương có chút không thể hiểu được.
- Đúng thế, là đứng xem. Vương tộc Tam Địa tổn thất một vương tử, tự nhiên sẽ không chịu để yên. Hơn nữa ân oán giữa bọn họ cùng Tần Lập trước đó, nhất định lần này sẽ phái ra rất nhiều cường giả tìm kiếm Tần Lập, chuẩn bị lập tức chém giết. Nhất định là đại vương sợ hãi Tam Địa sẽ dùng cớ này, đây chuyện đó lên người chúng ta.
- Chẳng lẽ không phải sao?
- Sẽ không!
Đại trưởng lão hết sức khẳng định nói:
- Vương tộc Tam Địa làm sao lại như thế được! Ngài không phát hiện sao, Vương tộc Tam Địa áp bách Nhất Địa chúng ta nhiều năm như thế, kỳ thật đều là dùng loại thủ đoạn đường đường chính chính. Nếu như bọn họ muốn tìm một cái cớ, sợ rằng sẽ có đủ mọi cớ đề tìm. Tuy nhiên bọn họ là bàng chi bộ tộc Đại Đế, dù là bọn họ muốn làm vậy, thì cũng phải lo lắng tới mặt mũi Đại Đế! Đường đường bàng chi bộ tộc Đại Đế, còn phải dùng âm mưu quỷ kế tranh đoạt địa bàn truyền ra ngoài còn không bị người ta chê cười sao.
Đại trưởng lão nói tới đây, dừng một chút, thoáng nhìn qua Thú Vương rơi vào trầm tư, mới tiếp tục nói:
- Cho nên, mấy năm này tuy rằng Vương tộc Tam Địa vẫn luôn kiêu ngạo ngang tàng, nhưng lại không sử dụng bất kỳ âm mưu nào mưu tính chúng ta.
- Cũng phảị người ta không thèm dùng âm mưu, dương mưu là đủ rồi.
Thú Vương có chút chua xót nói.
- Ha ha! Đại vương không cần phải phiền não, Tần Lập này là phúc tinh của chúng ta mà! Lão chỉ hy vọng hắn có thể càng mạnh mẽ hơn ẩn giấu càng sâu hơn, cứ để cho ngươi Tam Địa phái ra tìm kiếm ở Nhất Địa đi! Bọn họ đấu lẫn nhau càng dữ dội, nguy cơ của chúng ta sẽ càng nhỏ.
Đại trưởng lão nhàn nhạt nói.
- Ý của ngài là để cho hai phía bọn họ đánh nhau, chúng ta thu lợi từ cả hai phía?
Thú Vương hỏi.Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
- Thu lợi từ hai phía, sẽ không làm được!
Đại trưởng lão rất khẳng định nói:
- Hai bên bọn họ không phải kẻ ngu, cho nên lão mới yêu cầu đại vương đứng xem là được. Chúng ta phải chuẩn bị hôn sự cho Linh Nhi, tiếp tục chuẩn bị là được. Chuyện này chúng ta cứ làm bộ không biết, nếu người Vương tộc Tam Địa hỏi, chúng ta chỉ cần đây đưa nói là không rõ. Bọn họ muốn tìm Tần Lập báo thù, cứ để cho bọn họ tìm đi.
Thú Vương híp mắt, khẽ giọng nói:
- Lẽ nào Đại trưởng lão đã quên, chuyện con trai Đại Đế giao cho chúng ta?
Đại trưởng lão cười hì hì nói:
- Chính là bởi chuyện này, lão mới khuyên đại vương như thế! Con trai Đại Đế cầm ngự chỉ, không tìm được Tần Lập, ngự chỉ kia cũng không lưu lại cho chúng ta. Sau đó lại truyền ra tin nói Đại Đế muốn phong Tần Lập làm vua Nhất Địa, rất khó nói là hành động này của Đại Đế cuối cùng là vì tốt cho chúng ta, hay là muốn mượn đao giết người. Chẳng qua những điều này đều không quan trọng, lão nhìn ra được, bất luận là Đại Đế hay là Lâm Hoan đều không muốn cho Tần Lập chết ngay bây giờ. Lúc này, nếu như Vương tộc Tam Địa cùng Tần Lập đại chiến, hắc...Tần Lập không chết, Vương tộc Tam Địa cũng sẽ không tốt tới đâu được. Nếu Tần Lập thật sự chết đi, đại vương cho rằng Đại Đế sẽ bỏ qua cho Vương tộc Tam Địa hay sao?
Lúc này Thú Vương mới bừng tỉnh đại ngộ, nhìn Đại trưởng lão vẻ mặt bình thản, rốt cuộc tâm phục, khẽ thở dài một tiếng. Trên thực tế, Thú Vương cũng biết tư duy trí tuệ bản thân mình kém hơn nhân loại một chút, loại chuyện này ở chỗ nhân loại, sợ rằng rất dễ dàng nghĩ ra được. Còn ở Thú tộc, cũng chỉ có trí giả như Đại trưởng lão mới có thể nghĩ tới. Trong lòng Thú Vương nghĩ vậy, không khỏi thở dài một tiếng, cảm thấy mình thật sự không nên ép buộc nữ nhi phải gả cho vương tử Tam Địa.
Cùng lúc đó, Tần Lập đã trở về Thú Thần Thành, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì, ung dung tìm một khách sạn lớn, đặt một gian phòng hảo hạng, yên tâm ở lại.